Phản bội em, anh vui và hạnh phúc chứ?

Phản bội em, anh vui và hạnh phúc chứ? Mỗi ngày em cứ cố nhắn tin hỏi thăm anh, anh đều trả lời ngắn gọn đại loại như ừ, anh biết rồi,… Một ngày em vui vẻ thử không gửi tin nhắn xem anh sẽ thế nào thì tôi chợt nhận ra chúng tôi đã là người dưng thì giây phút ấy. Năm tháng yêu anh, em không tiếc, em chỉ tiếc rằng mình đã yêu quá nhiều, đã tin quá nhiều. Sau tất cả, em chỉ còn một điều duy nhất để nói với anh, chúng ta không ai nợ ai nữa, lời hứa về một đời hạnh phúc, em sẽ giữ lại cho riêng mình.   Người ta nói khi hai trái tim hòa cùng một nhịp là định mệnh, nhưng với em nó là điềm báo của sự phản bội. Em cũng như bao người khác, mong muốn có một tình yêu trọn vẹn, một tình yêu...

Mỗi ngày em cứ cố nhắn tin hỏi thăm anh, anh đều trả lời ngắn gọn đại loại như ừ, anh biết rồi,… Một ngày em vui vẻ thử không gửi tin nhắn xem anh sẽ thế nào thì tôi chợt nhận ra chúng tôi đã là người dưng thì giây phút ấy. Năm tháng yêu anh, em không tiếc, em chỉ tiếc rằng mình đã yêu quá nhiều, đã tin quá nhiều. Sau tất cả, em chỉ còn một điều duy nhất để nói với anh, chúng ta không ai nợ ai nữa, lời hứa về một đời hạnh phúc, em sẽ giữ lại cho riêng mình.

 

Người ta nói khi hai trái tim hòa cùng một nhịp là định mệnh, nhưng với em nó là điềm báo của sự phản bội. Em cũng như bao người khác, mong muốn có một tình yêu trọn vẹn, một tình yêu đơn giản nhưng chung thủy. Thế nhưng, có những định mệnh mà khiến mỗi con người ta lại cẩm thấy đau khổ tột cùng.

 

Nhưng, có những thứ mất đi rồi em mới cảm thấy nuối tiếc vì không biết trân trọng. Nhưng có những thứ mất đi rồi em mới nhẹ nhõm nhận ra: Đáng lẽ ta phải từ bỏ nó từ lâu lắm rồi!

 

Hạnh phúc rồi hiểu lầm,hiểu lầm rồi thứ tha, thời gian rồi cứ qua, ta làm, người thứ ba. Vậy đó, tình em như 1 kịch bản, cuộc hẹn được chia ra nhiêu giờ như được em xếp lịch sẵn. Cố tìm ở em , một kẽ hở , để đưa cho mình 1 lối thoát. Nhưng mà tất cả chỉ là ngụy biện…

Phản bội em, anh vui và hạnh phúc chứ?

Em cứ ngỡ tình yêu chúng ta thật êm đềm như truyện cổ tích nhưng cuối cùng em nhận ra tất cả những lời hứa, những quan tâm, những ngọt ngào ấy chỉ là lừa dối, là ngụy biện, là trò đùa thôi. Em không trách anh, chỉ trách bản thân quá ngu ngốc, quá chân thành, quá ảo tưởng và tỉnh mộng quá muộn màng. Sự phản bội này, cảm ơn anh đã giúp em biết cách vượt qua nỗi đau và biết tự đứng vững trên đôi chân của mình.

 

Em vẫn còn nhớ có một câu nói rất đúng về đàn bà khi yêu: “Women forgive but never forget" - Đàn bà tha thứ nhưng không bao giờ quên. Một câu nói vừa thể hiện sự mạnh mẽ kiêu hãnh của đàn bà, bởi cô ấy có thể tha thứ và vượt qua nỗi đau để bước tiếp. Nhưng nó cũng nói lên sự bất an yếu đuối - bởi cô ấy sẽ vĩnh viễn không bao giờ quên được cái nỗi đau mà người khác đã gây ra. Và người đàn bà ấy hẳn cũng rất thông minh, bởi cô ấy chọn bước tiếp nhưng không mù quáng để tình yêu làm lu mờ lý trí. 

 

Câu nói này đặc biệt đúng với những cô gái đã từng bị phản bội và chọn ở lại. Họ đau đớn, họ tổn thương, họ sẽ không bao giờ quên sự bẽ bàng ấy, không bao giờ cho phép mình hoàn toàn tin ai đó nữa. Nhưng, họ cũng vẫn sẽ tha thứ, và họ vẫn sẽ cho tình yêu một cơ hội thứ 2, thứ 3...

Có thể bạn muốn xem