Stt viết cho những cảm xúc ngổn ngang khi tháng 4 hát khúc giao mùa

Stt viết cho những cảm xúc ngổn ngang khi tháng 4 hát khúc giao mùa Tháng 4 đến mở đầu bằng những luống loa kèn trắng tinh khôi, trong nắng chớm hạ nồng nàn, trong sự êm ả của những buổi chiều dạo phố buổi tan tầm náo nhiệt, dạo những lối vắng, trong tâm tình lạ lẫm. Hoa kèn về như một vệt son...

Tháng 4 đến mở đầu bằng những luống loa kèn trắng tinh khôi, trong nắng chớm hạ nồng nàn, trong sự êm ả của những buổi chiều dạo phố buổi tan tầm náo nhiệt, dạo những lối vắng, trong tâm tình lạ lẫm. Hoa kèn về như một vệt son hằn trên áo, một vệt soi trắng chẳng thể nào thấy. Bắt đầu của những bước chân mùa hạ vẫn còn trẻ thơ

Stt cảm xúc gửi lời chào đến tháng 4, tháng của trời xanh nắng hồng và hoa loa kèn trắng tinh khôi

''Tháng 4 - hoa loa kèn gọi hạ về khắp phố,

Hè chập chờn nhón bước chân qua,

Trong làn nắng mới lang thang phố,

Lắng chờ ánh hạ vương vai người.''

{Tháng 4 - mùa loa kèn về}​

 

Tháng 4. Gió nhè nhẹ đùa miên man trong những vòm hoa sưa trắng xóa, bồng bềnh như những bụm mây nhỏ. Hoa sưa rụng trắng con đường ven hồ. Tháng Tư. Bất chợt trời đổ mưa rào. Cơn mưa chuyển mùa làm cây cối như mang một sắc thái mới. Đường phố sạch sẽ tinh khôi. Tâm trạng con người  cũng nhẹ nhàng thơ thới . Không buồn bã tê tái như mùa đông, không đầy hoài niệm như mùa thu, không nóng bức bực bội như mùa hè. Tất cả đều nhẹ bỗng, mát rượi.

 

Tháng tư về lặng lẽ

Gót hạ còn xa xôi

Chiều giăng mưa thật khẽ

Luyến lưu một khung trời

Rất đỗi bình dị và thân quen, tháng Tư như người đi xa nhớ lời hẹn cũ. Trên trời cao, mây trắng lãng đãng phiêu diêu cùng gió. Cái nắng không gay gắt như mùa hạ, không dịu dàng như mùa thu hay ít ỏi như mùa đông, cái nắng đủ để trang điểm cho màu xanh bất tận của quả cây, hoa lá.

Tháng tư rồi, mùa hạ đã về chưa?

Mà bầu trời hôm nay nhìn rất lạ

Nắng thôi hát bản tình ca oi ả

Gọi mưa đầy trên những lối em qua

Tháng tư về, nắng gió lê thê, con ve sầu cất tiếng gọi mùa hè hay thổn thức gọi nhau mà miệt mài đến thế! Tháng tư về, có những chân trời xanh thẳm, có những nhung nhớ xa xăm, có loa kèn tươi trắng rợp góc đường vội vàng tranh thủ chút thời gian ngắn ngủi ở cái tháng giao mùa mà chuẩn bị nhường chỗ cho màu đỏ tươi phượng vĩ.

Tháng tư, nắng hanh vàng nỗi nhớ!Tháng tư đến với những cơn mưa nặng hạt đầu mùa, tháng đầu hạ cuối xuân, tháng giao mùa buồn bã, tháng đan xen những cảm xúc khó có thể nói được thành lời.

Status sâu sắc viết về ý nghĩa của một tình yêu đích thực : yêu là cùng nhau hoàn thiện bản thân

Tháng Tư nhẹ nhàng, êm ái gợi nỗi lòng nôn nao khó tả khi về ngang trường cũ. Cây phượng già trải bao mùa mưa nắng, thương những năm tháng học trò ghi dấu bao kỉ niệm thời áo trắng tinh khôi.

Tháng tư về đầu hạ khát cơn mưa

Chùm phượng vĩ đỏ bừng thêm sắc mộng

Cánh cổng trường khắc lên bao ước vọng

Vạt áo dài bay níu dấu chân em

Góc sân trường ve tấu khúc buồn thêm

Ngày giã biệt len lén trao lưu bút

Khẽ chạm tay… tim dâng trào cảm xúc

Mắt ai cười làm bối rối hồn tôi

 

Tháng Tư, cây phượng lại tấu lên bản hòa ca xao xuyến, nhắc mùa thi đến gần và sắp khép lại quãng đời thơ ngây. Sân trường lặng lẽ níu chân ai, hàng ghế đá trầm tư cất giấu bao nỗi niềm.

Tháng tư về đâu hỡi những mùa hoa?

Đâu nắng mưa, đâu một thời để nhớ?

Những cánh hoa ai ép vào cuối vở

Nay xác xơ một thuở đã xa vời…

Gió nghẹn ngào ru ký ức đầy vơi

Phố cô đơn nên chiều buông rất vội

Ta xót xa những điều chưa dám nói

Gói trong tim bao giấc mộng không thành

Đi qua bao đoạn trường gió sương, ướm bàn chân phong trần ngược xuôi trên hành trình mưu sinh, kí ức vẫn vẹn nguyên như mới hôm qua mà người đi mãi xa như tháng Tư xưa chẳng thể quay về.

Hạ có về cho năm tháng mong manh?

Những trời xanh có đầy trong mắt biếc?

Dẫu đã biết xa nhau là vĩnh biệt,

Cớ sao lòng da diết mãi khôn nguôi…

Tháng tư dịu dàng, gợi nhớ gợi thương. Lặng nhìn những vòm mây xa, khẽ hát lên những câu hát ngày cũ, tháng tư gọi ký ức ngày xưa trở về, kỷ niệm ngỡ đã vùi sâu bỗng cồn cào da diết vì một buổi sáng giao mùa đẹp như vần thơ.

 

Tháng tư về rồi đó

Vòm me xanh rì rào

Phượng cũng đã thay màu

Sắc hồng chen cánh lá

Tháng tư đùa nắng hạ

Vàng rực khoảng sân trường

Ta tìm nhau cuối đường

Ngập đầy bao kỷ niệm

Buồn nào vương mắt tím

Dấu chân bước rã rời

Ta lạc nhau mất rồi

Vòng tay gầy se sắt

Hai đứa giờ xa cách

Thăm thẳm hai tinh cầu

Mắt dõi mắt tìm nhau

Rồi nghẹn ngào thảng thốt

Tháng tư về đột ngột

Cơn mưa đến ngỡ ngàng

Gọi tên nhau bẽ bàng

Thôi tìm trong mộng ảo!

Lời kết: Tháng 4 đến cứ vô tình gọi lại mối tình thơ như thế đấy. Mùa hạ đến nhắc lại cho ta về một mùa hạ chia xa năm nào. Ngày ấy, ta lạc mất áo trắng ta thương giữa thanh xuân mịt mờ. Giữa bao ngổn ngang cảm xúc, bao hoài niệm nhớ thương, một tháng 4 nữa đã về, một mùa hạ nữa đã về…

Có thể bạn muốn xem