STT Tháng tư gọi nắng, gọi gió về cho biển xanh

STT Tháng tư gọi nắng, gọi gió về cho biển xanh Nắng tháng tư cho ta soi trong mắt nhau những điều tốt đẹp, bước qua những giận hờn không tên. Có ai đó luôn nhớ về mối tình học trò xưa cũ với những kỷ niệm ngọt ngào pha chút tiếc nuối mỗi khi phố sang mùa. Vậy hãy luôn...

Nắng tháng tư cho ta soi trong mắt nhau những điều tốt đẹp, bước qua những giận hờn không tên. Có ai đó luôn nhớ về mối tình học trò xưa cũ với những kỷ niệm ngọt ngào pha chút tiếc nuối mỗi khi phố sang mùa. Vậy hãy luôn trân trọng những gì ta đang có, đừng tự mình đánh rơi những thứ đáng trân quý chỉ vì những lý do không đáng có.

Tháng 4 về, loa kèn nở hoa đón nắng như lời chào mừng chân thành nhất với những xúc cảm nguyên vẹn, tinh khôi về mùa mới. Một ngày nắng nhẹ, gió hiu hiu ôm ấp đất trời, bạn phải thật tinh ý mới nhận ra trong gió thoảng hương hoa loa kèn thơm nhẹ nhàng.

Tháng tư… Xuân sắp qua và hạ còn chưa tới, khoảnh khắc giao mùa khiến Hà Nội dường như huyền ảo, nên thơ hơn với phố không mùa… Nắng tháng tư không còn cái hây hẩy của xuân nhưng cũng chưa chói chang như hạ, cứ mỏng manh trong trẻo đến lạ thường…

Tháng tư gọi nắng, gọi gió về cho biển xanh, cát vàng và gọi niềm vui về bên nồi chè đậu đen của mẹ, hay đĩa bông bí luộc mướt mát. 

Hà Nội những ngày này trong trẻo đáng yêu đến lạ thường. Ánh nắng xuyên qua tán lá vẽ những đốm vàng ấm áp trên nền đất, từng xe hoa thong dong, chậm rãi rải sắc đưa hương khắp phố, hoặc đứng chờ người mua bên những bóng cây xanh rợp mát.

STT gia đình Nếu chồng mệt hãy tựa vào vai vợ.Đôi vai vợ có thể gầy và nhỏ bé, nhưng vợ tin nó sẽ khiến chồng thấy bình yên

Từng tia nắng vàng tươi xuyên qua lớp sương mù, khẽ chạm vào cỏ cây, hoa lá, len lỏi vào từng ngõ nhỏ Hà Nội. Dường như trong nắng, trong gió có tiếng thì thầm yêu thương để con tim ta bỗng thổn thức.

Em đã đi qua bao tháng tư, qua bao mùa thơ dại khô cằn, nghèo khó. Khi củ khoai lang nướng được bọn trẻ nhà nghèo coi là một thanh xúc xích ngon lành, khi chiếc giường tre với chiếc chiếu manh là một chiếc đệm và những chiếc đồng hồ lá dừa, hay nhành hoa dâm bụt cài tóc là chiếc vương miện. Trí tưởng tượng của bọn trẻ quê nghèo khá phong phú.

Để khi mùa hạ nắng chói chang đã tới, tháng 4 qua, người ta vẫn không quên ước ao một bình loa kèn tươi nguyên bày trong phòng khách, làm dịu đi cái oi nồng, nóng cháy của cơn nắng hè.

Tháng tư còn là tháng thu hoạch của quê em. Với cánh đồng lúa nặng trĩu hạt, hay từng bãi ngô khoai với màu xanh biêng biếc trải ngút ngàn, chờ đợi bàn tay người thu hoạch. Từng gánh chè, gánh đậu hũ và các hàng quán nước giải khát mọc lên rộn rịp chào đón tháng tư, chào đón mùa hè.

Stt tình yêu Liệu có ai đó vì yêu em mà dừng lại ở đó. Chờ em. Đợi em.

Tháng Tư quê tôi, trời nắng chói chang như đổ lửa, nắng như muốn nung sôi những bãi cát trắng mịn, dụi đôi bàn chân vào như rát bỏng. Nhưng điều đó không làm cho con người quê khó chịu bởi họ đã thân quen với thời tiết này.

Tháng tư nhớ vị đắng ngắt của măng Tây Bắc mà anh trai mang về, nhớ sự giận dữ của cha khi mưa rào đổ xuống ướt cả sân lúa mà không kịp trở tay. Và nhớ cánh diều chao nghiêng, chao nghiêng trong gió của bọn trẻ vào những chiều nghỉ học. Nhớ con gà mái mơ hay leo lên cây rơm hàng xóm đẻ, rồi một lũ gà con xinh xắn, dễ thương ra đời cũng vào một sáng tháng tư.

Tháng Tư quê tôi, trời nắng chói chang như đổ lửa, nắng như muốn nung sôi những bãi cát trắng mịn, dụi đôi bàn chân vào như rát bỏng nhưng không làm cho con người quê khó chịu bởi họ đã thân quen với thời tiết này.

Tháng tư kéo em về với những cảm xúc giao mùa, với những con đường làng đầy hoa dại nở. Vài cơn mưa rào bất chợt, từng chùm hoa xoan cứ rắc đầy, rắc đầy trong vườn, thoảng hương trong gió. Em nhớ tiếng gió thoảng qua kẽ lá, khi nằm trên chiếc võng đong đưa sau hè. Nhớ cả những tiếng hát ru con của cô hàng xóm da diết vào những buổi trưa nắng.

Một thoáng nào đó, khi ngước nhìn lên tán cây trên cao kia, bạn sẽ thấy những chồi non lộc biếc đang bật lớp vỏ cây xù xì trỗi dậy… Khoảnh khắc ấy, ta sẽ chợt nhận ra vẻ đẹp của lẽ vô thường. Đôi khi trong cuộc sống, ta phải biết chấp nhận rời xa những điều xưa cũ không thể níu giữ để đón nhận điều mới tốt đẹp hơn.

Tháng Tư quê người, vẫn chưa có dấu hiệu của cơn mưa nào hết, bầu trời vẫn quang mây và xanh biếc, những đám mây trắng ngần nằm im ỉm, gió chẳng buồn thổi mây bay đi. 

Tháng tư về, mang một nỗi buồn man mác của những cuốn lưu bút tuổi học trò, với những chữ ký ngoằn ngoèo, những cảm xúc khó gọi thành tên. Và có lẽ, tháng tư là tháng của tình bạn, của những nỗi lưu luyến khi sắp phải xa thầy cô, bạn bè của học sinh cuối cấp.

Gọi tháng Tư về mong mang theo một trận mưa rào cho đất trời bớt hanh khô bởi bao ngày nắng nóng đến cháy da người. Chợt nhớ quê da diết.

Nắng theo vòng bánh xe quay của những “gánh hàng hoa” lung linh sắc màu trôi trên phố. Những ngày này, giữa muôn hoa đua sắc, loài hoa của tháng tư sáng bừng với sắc trắng tinh khôi… đó là hoa loa kèn. Vẻ đẹp của loài hoa này tựa như người con gái Hà thành, tuy dịu dàng nhưng cũng không thiếu sự mạnh mẽ trong tính cách.

Stt màu nắng tháng 3 Tháng Ba, nắng đuổi chẳng kịp mây, gió cuồn cuộn mang mây giăng kín bầu trời

Hoa loa kèn xuất hiện, nhuộm cả trời tháng tư. Rồi những chuyến xe chở đầy hoa loa kèn lên phố. Người chở hoa mang bao niềm vui, nụ cười duyên dáng hiện lên trên gương mặt vất vả... 

Lời kết: Tháng tư, có một lọ hoa loa kèn nở trong nhà thì thích lắm. Đây là loài hoa mỗi năm chỉ nở một lần vào dịp này. Loài hoa trắng muốt, tinh khiết như thiếu nữ đôi mươi.

Có thể bạn muốn xem