STT Nhớ mãi những kỉ niệm không phai của tuổi học trò

STT Nhớ mãi những kỉ niệm không phai của tuổi học trò Ai trong chúng ta cũng đi qua một thời áo trắng! Đến khi bôn ba giữa cuộc đời muôn sự đa đoan mới biết những ngày ấy thuần thiết vô cùng. Tuổi học trò sôi động, tinh nghịch; tuổi học trò với những chiến tích vang dội là một thời...

Ai trong chúng ta cũng đi qua một thời áo trắng! Đến khi bôn ba giữa cuộc đời muôn sự đa đoan mới biết những ngày ấy thuần thiết vô cùng.

Tuổi học trò sôi động, tinh nghịch; tuổi học trò với những chiến tích vang dội là một thời để nhớ. Những kí ức về những người bạn, những hồi ức về tình thơ lại ùa về: Lung linh và thật đẹp!

Đứng một mình dưới gốc bằng lăng tím, tôi nhớ lại những tháng ngày tuổi trẻ trôi qua như một cơn mưa chỉ đọng lại trong tôi những kỷ niệm của một thời áo trắng ngây ngô, nông nỗi.

Nhớ những tiết học thanh vắng mỗi buổi trưa, nhớ những bụi phấn vương trên tóc thầy, và nhớ cả những lần trốn học hẹn nhau nơi góc phượng sau trường.

Nhớ những buổi trưa ngủ gật trên bàn học, nhớ lời cô giảng những bài thơ, nhớ một mối tình chớm nở nhưng chóng tàn và nhớ những lần e ngại để lỡ dịp nói lời yêu.

Nhớ những phút giây cuối được ở bên bạn bè thầy cô và mái trường thân yêu. Tiếng trống trường vang lên kết thúc đời học sinh nghe buồn đến lạ.

Những stt mang đậm dấu ấn tình yêu tuổi học trò

Nhớ lớp học thân thương, cậu học trò tinh nghịch ngày nào vẩy mực lên áo, nhớ từng dòng lưu bút trao tay với nét chữ ngoằn ngoèo lần đầu tiên tập ký, nhớ từng dáng hình, từng khuôn mặt, từng tiếng cười trong veo như giọt nước….

Nhớ những ngày mệt mỏi chui ra khỏi chiếc chăn ấm mùa đông, nhớ những buổi đạp xe dọc con đường đất bụi, nhớ cả những lúc chen chúc nhau chỉ vì một ổ bánh mì. Nhớ về lớp học sôi động những ngày mưa.

Nhớ dòng lưu bút chia tay, những dòng chữ khắc ghi những lời chúc tốt đẹp, chắp cánh những ước mơ bay cao cùng con thuyền khát vọng trôi về biển lớn mênh mông. Những giọt nước mắt lăn dài, những tiếng nấc ngẹn ngào cùng vòng tay xiết chặt trao nhau.

Nhớ không biết bao những kỷ niệm buồn vui cùng tôi. Tuổi thơ thần tiên biết bao tiếng cười, biết bao nỗi buồn bạn và tôi có nhau. Những yêu dấu ngọt ngào tựa như vẫn còn đâu đây…

Mùa thu nay, cái phòng học mà các bạn luôn muốn trốn tiết ấy vẫn cứ đầy học sinh ngồi đó. Chỉ là những người ngồi đó sẽ chẳng còn là chúng ta…

Lời kết: Chia tay với chiếc ghế, ngôi trường và thầy cô quen thuộc, những kỷ niệm đó được chúng ta gói ghém và mang theo cuộc hành trình dài, đôi lúc bất chợt nhớ lại, bỗng vô thức mỉm cười vì dù cuộc sống có đổi thay thì những ký ức về tuổi học trò vẫn vẹn nguyên như cũ.

Có thể bạn muốn xem