STT chúng ta yêu nhiều bao nhiêu rồi cũng gặp phải những ngã rẽ

STT chúng ta yêu nhiều bao nhiêu rồi cũng gặp phải những ngã rẽ Rồi chúng ta rẽ về hai con đường riêng biệt, một lối đi không chung đường nhưng dám chắc đưa ta đến với tình yêu đích thực. Giờ đây, em tập làm quen với việc phải quên đi những điều quen thuộc mà anh và em đã dành cho nhau....

Rồi chúng ta rẽ về hai con đường riêng biệt, một lối đi không chung đường nhưng dám chắc đưa ta đến với tình yêu đích thực.

Giờ đây, em tập làm quen với việc phải quên đi những điều quen thuộc mà anh và em đã dành cho nhau. Bước đi về phía không có anh! Ngã rẽ em sẽ đi, trái tim em khép lại mảng yêu thương.

Đoạn đường mà ta đang muốn bước, bây giờ chỉ còn lại mình em. Ngã rẽ đôi đường em trông thấy chỉ còn nỗi hớ mang tình xanh. Tình cờ đén và tình cờ yêu, và như bao chuyện tình cờ và lúc này là tình cờ quên chắc có lẽ 1 mình chờ.

Đang đi trên đoạn đường thì chợt ngã hai chia đôi đường ta. Đoạn đường vắng anh bắt em phải tự bước đi một mình thế sao hỡi anh.

Ta chia tay nhau, không chỉ riêng mình anh đau. Những người kia bên lề cũng đau anh có biết không. Em chẳng biết vì do em hay cho cả hai mà anh phải bước đi. Giờ đây, ngã hai chỉ còn mình em lẻ loi và cô quạnh….

Rồi từ đây đôi ta hai lối,đường của em em cứ bước đi. Và hãy xem như hai chúng ta chưa từng gặp. Ngày mai lỡ nếu có gặp nhau,một hai câu quan tâm đến nhau rồi đi thôi đừng để trái tim ngậm ngùi.

Nếu anh muốn thì hãy bước đi, dù sớm hay muộn thì em cũng sẽ ổn

Ngày đôi ta gần nhau anh đã không biết rằng anh là người may mắn khi anh có em trong cuộc đời. Để đến bây giờ đây khi em xa mất rồi thì anh mới biết đời anh đã mất luôn linh hồn....!

Dừng lại yêu thương thôi anh bởi em chẳng muốn đau thêm một lần nữa. Mưa rồi cũng tạnh và rồi nắng sẽ lên.  Một mình em quen rồi, em sẽ về nơi hai chúng ta không cùng lối.

Đường ta đi giờ đây rẽ lối, hai ngã đường chia đôi. Biết khi nào có ngày gặp lại. Để lại đây một niệm khúc cuối cho lòng thêm nhức nhối.

Vậy là câu chuyện xưa nay kết thúc thật rồi. Những giấc mơ thả trôi giữa đời và bây giờ đây ta cất bước ra đi. Trách than gì nữa trước khi biệt ly.

Vào hôm ấy ta chọn lìa xa, hai cuộc đời hai ngã. Thời gian rồi cũng hóa xa lạ, niềm kiêu hãnh xô dài khoảng cách, ai cũng luôn cho mình đúng. Và người kia sẽ hối tiếc ngày sau.

Từng đoạn đường dài cứ lướt qua. Tôi nhìn mà lòng còn đầy những xót xa. Điều gì còn lại giữa chúng ta. Để rồi lạc vào nỗi buồn chẳng lối ra.

Lời kết: Chuyện tình yêu đẹp có đến đâu muôn đời vẫn phải đi qua bể dâu. Biết bao lần mình ngồi tựa nhau nhắc nhau hạnh phúc quý giá thế nào. Rồi chính ta lại quên hết chẳng níu giữ lại, chẳng để tâm đã đúng hay sai.

Có thể bạn muốn xem