Status tình yêu Tôi muốn yêu một người, anh ấy không cần phải mang cả thế giới đến cho tôi, hay vì tôi gồng gánh lại tất cả sóng gió

Status tình yêu Tôi muốn yêu một người, anh ấy không cần phải mang cả thế giới đến cho tôi, hay vì tôi gồng gánh lại tất cả sóng gió Tôi muốn yêu một người, anh ấy biết đâu là giới hạn, đâu là điểm dừng. Trong cuộc chơi biết rằng có người chờ đợi, trong u mê vẫn hiểu có người ở phía sau lưng. Tôi muốn yêu một người, anh ấy không cần phải mang cả thế giới...

Tôi muốn yêu một người, anh ấy biết đâu là giới hạn, đâu là điểm dừng. Trong cuộc chơi biết rằng có người chờ đợi, trong u mê vẫn hiểu có người ở phía sau lưng.

Tôi muốn yêu một người, anh ấy không cần phải mang cả thế giới đến cho tôi, hay vì tôi gồng gánh lại tất cả sóng gió. Tôi muốn yêu một người, đủ kiên cường và vững trãi nắm tay tôi đi qua bao thử thách của cuộc đời.

Tôi muốn yêu một người, khi tôi mệt mỏi, ôm tôi vào lòng và nói: “Có anh ở đây”. Tôi muốn yêu một người, khi anh ấy bất lực và kiệt quệ với cuộc sống này, tôi sẽ đủ năng lực nắm tay anh ấy và nói: “Đừng lo, còn có em”.

Tôi muốn yêu một người, không chỉ đơn thuần là tình cảm giản đơn giữa đàn ông và đàn bà, tôi muốn yêu một người, chúng tôi sẽ là bạn đồng hành, là tri kỷ, là người yêu.

Status tình yêu Ai rồi cũng đi qua những yêu thương nồng cháy, dành trọn cho nhau những điều tốt đẹp.

Tôi muốn yêu một người, anh ấy chỉ cần đủ bao dung tôi, và tôi cũng sẽ là người bao cho khuyết điểm của anh ấy. Tôi muốn anh ấy thấu hiểu được sự ngang ngược và đành hanh của tôi, còn tôi sẽ cố gắng thấu hiểu được đôi lần vô tâm hay dăm ba lần phạm lỗi chỉ cần không quá nhiều.

Phụ nữ như tôi, đi qua bao sóng gió, dẫm lên bao gai gọn, uống trọn bao chông chênh, để rồi mang trên mình là lớp vỏ bọc két lại theo năm tháng. Nhưng rồi sẽ có lúc tan vỡ và rũ bỏ, khi gặp được người đàn ông mang đến đủ bao dung và chân thành.

Tôi muốn yêu một người, anh ấy chẳng cần phải tốt đẹp với cả thế giới, chỉ cần tốt đẹp với mỗi mình tôi là đủ. Anh ấy không cần phải bao dung dịu dàng với tất cả mọi người trên đời, vì sự dịu dàng của một người đàn ông chỉ cần dành riêng cho một người phụ nữ đã là quá đủ.

Khi bạn thật tâm yêu một người nào đấy, khi một người nào đấy đem hết sự chân thành vun đắp cho bạn. Tin tôi đi, khi ấy bạn sẽ hiểu, những nối đau đã qua đều không là gì cả. Anh chỉ cần cho em đủ chân thành, cuộc sống này em sẽ vì anh mà cùng anh gồng gánh.

Em muốn chọn một người để yêu, không phải là một người hoàn hảo có tất cả mọi thứ. Mà chọn một người cho dù anh ấy thiếu, nhưng ở bên nhau vẫn sẽ cảm thấy đủ, và thừa.

Em muốn chọn một người để yêu, không phải loại tình yêu lâu ngày sinh tình cảm. Mà là loại tình cảm vừa gặp đã rung động, chỉ nhìn thôi cũng cảm thấy tim rơi.

Em muốn chọn một người để yêu, không phải chọn người thiên hạ hô là xứng, mà chọn người chỉ riêng em cảm thấy hợp.

Em muốn chọn một người để yêu, không phải một người quá mức rảnh rỗi, em cũng sẽ chẳng than phiền nếu như họ bận rộn, em muốn yêu một người có công việc của mình, thu nhập ít nhiều không nói nên khả năng của họ, nhưng sự nỗ lực sẽ đánh giá ý chí của một con người.

Status tình yêu Con tim người ta thật dễ đổi thay, có khi chính bản thân chúng ta còn chẳng hề hay biết

Em muốn chọn một người để yêu, phải là một người biết trân trọng thứ mình đang có, thứ mình đang nắm trong tay, đừng quá tự tin nó sẽ không thể bay, nếu như không trân trọng, đều có thể vuột mất. Trân trọng hiện tại, đừng mơ mộng những điều quá xa vời.

Em muốn chọn một người để yêu, đừng vội vàng nắm tay nhau hứa hẹn trăm điều. Bởi có những lời hứa nói ra vĩnh viễn không thực hiện được, chúnh ta thay vì bị lời hứa ràng buộc và áp lực, thì chúng ta cứ yêu thôi và nỗ lực. Đừng vẽ tương lai bằng lời nói, đừng hứa tương lai bằng mộng tưởng.

Em muốn chọn một người để yêu, chẳng cần chọn gì nhiều, chỉ cần cho em đủ ba điều, với em chỉ bấy nhiêu thôi là đủ. Tôn trọng, tin tưởng và rõ ràng. Anh chỉ cần cho em những gì em muốn, em sẽ cho anh đủ đầy những điều anh mong cầu.

Tôi đã đi qua nhiều người, và nhiều người cũng đã đi qua tôi. Cái chúng tôi trao nhau có những khi nhiều hơn một ánh mắt, dài hơn một con đường, hân hoan hơn cô dâu trong một lễ cưới và đau đớn hơn cả người bộ hành ảo tưởng về một dòng sông.

Có những người ở lại, và những người ra đi, có những người lại chỉ ngang qua như gió thoảng… Cái sự đến và đi, đôi khi ngỡ ngàng hơn chúng ta thường nghĩ. Cuộc đời con người vốn có nhiều cái giật mình, và một trong số đó là cái giật mình thảng thốt khi ta đánh rơi những cái vốn tin rằng sẽ mãi mãi bên cạnh. 

Người đời thường nói, chỉ đến khi mất đi, ta mới biết rằng mình đã có. Có lẽ vì vậy nên có những người đã được sắp xếp đến bên cuộc đời, chỉ để ta biết rằng cái giá của nuối tiếc chỉ được đánh cược trong một giây ta hờ hững.

Có những người tôi chọn đứng cạnh, và những người tôi chọn rời đi. Tôi sống chưa đủ lâu, nhưng cuộc sống của những người trẻ tự cho mình quyền vấp váp tin rằng đã đủ để biết được ai là người xứng đáng để mình tin. Chọn lựa một ánh mắt trong hàng triệu ánh nhìn ta bắt gặp trên đường để đi cùng nhau chẳng phải một điều dễ, cớ gì để không học lấy cách mà nâng niu? 

Nhưng cuộc đời vốn không giản dị như cách người này tặng người kia một viên kẹo đường, rồi mỉm cười tin rằng bây giờ và vĩnh viễn về sau trên môi luôn ngọt ngào đến thế. Đã qua rồi cái tuổi tin rằng chỉ cần mình sống tốt, và cuộc sống sẽ cười. Cái tốt của mình, còn phải đặt trong hàng ngàn cái tốt khác nữa, có khó quá hay không?

Để một người đi qua cuộc đời, suy cho cùng vẫn luôn là một điều đáng tiếc, dù họ có mang đến cho chúng ta điều tồi tệ thế nào đi chăng nữa. Một bàn chân đi qua, thì kỉ niệm vẫn còn đó, vết thương còn đó, nỗi buồn và cả niềm vui vẫn ở đó, dù thời gian có đi dài đến bao nhiêu… 

Chỉ là nước mắt mặn thêm, niềm tin bé lại, và ánh nhìn cuộc sống chậm rãi hơn. Có một ngày, một người quan trọng nào đó cũng sẽ rời bạn mà đi. Cái trách lòng người phụ bạc không nên là cái trách đầu tiên.

Nếu muốn ăn năn, hãy tự nhắc đến cái nỗi vô tâm, rong chơi dài rộng của bản thân, dù là vì lý do gì đi nữa mà họ để bạn lại một mình. Cứ tự trách mình rằng sao không yêu cho đủ, sao không sống thật hết lòng… Không có niềm tin nào là không xứng đáng, chỉ là mình có đặt nhầm chỗ hay không?

Nhiều khi chỉ ước cái nỗi vô tâm nhỏ như hạt cát, cái sự bận tâm về những điều day dứt còn bé hơn nỗi vô tâm. Trước sau, tôi đã khóc, đã cười, đã sống, đã ngất nhiều giữa những mối quan hệ. Và rồi tôi lớn lên.

Lời kết: Tôi vẫn đang và sẽ vui, đang và sẽ buồn với những cái gặp mặt mà cuộc đời sắp xếp. Chỉ mong rằng, người cần tôi, tôi đến, người tôi cần, đừng đi.

Có thể bạn muốn xem