Tiếng Chim Hót Trong Bụi Mận Gai - The Thorn Birds

Theo truyền thuyết có một loài chim chỉ hót lên một lần trong cả cuộc đời nó, tiếng hót đó ngọt ngào hơn bất cứ sinh vật nào trên trái đất này. Ngay khi vừa rời tổ loài chim ấy đi tìm ngay một thứ cây mận có những cành gai nhọn và tiếp tục bay mãi không chịu ngơi nghỉ, cho đến khi tìm được mới thôi.

Sau đó nó cất tiếng hót giữa những cành cây hoang dại rồi lao vào một cây gai dài nhất và nhọn nhất, cây gai xuyên thủng qua ngực. Giữa cơn hấp hối một tiếng hót vút cao, thánh thót hơn cả tiếng hót của sơn ca hay họa mi. Tiếng hót tuyệt vời đánh đổi bằng cả cuộc sống. Trời đất dừng lại để lắng nghe còn Thượng Đế ở trên cao thì mỉm cười. Bởi vì sự tuyệt vời chỉ có được bằng niềm đau vô tận ấy.

Bộ phim xoay quanh câu chuyện tình đắm say mãnh liệt nhưng bi thảm của Meggie (Rachel Ward thủ vai) với Đức Cha Ralph (Richard Chamberlain thủ vai). Một tình yêu không thể có được và bị ngăn cấm mãi mãi, một bản tình ca vĩnh cửu, như tiếng hót hay nhất của con chim cất lên chỉ một lần trong đời rồi lao ngực vào chiếc gai nhọn hoắt của bụi mận gai mà nó mải miết kiếm tìm.

tchtbmg-1

Định mệnh và bi kịch

Tình yêu của Meggie và Đức Cha Ralph dù vấp phải những định kiến xã hội ngay từ khi nó bắt đầu nảy nở trong tâm hồn trong sáng của Meggie và trái tim của Đức Cha Ralph, nhưng không vì thế mà nó tàn lụi theo thời gian. Ngược lại, thứ tình cảm “giành giật” từ Chúa lại ngày càng trở nên mãnh liệt để rồi họ đã lao vào nhau, cháy hết mình một lần cho tình yêu. Họ như con thiêu thân lao vào ngọn lửa cháy sáng đẹp đẽ nhưng đau đớn, như con chim kia chỉ hót một lần rồi chết dù gai nhọn đâm chảy máu.

Vào tu viện khi chưa vướng bụi trần, Ralph, một người đàn ông quyến rũ và rất có tham vọng quyền lực đã đem lòng yêu thích Meggie ngay lần đầu tiên khi cô còn là một cô bé xấu xí, ương ngạnh. “Sao con luôn ở trong trái tim Cha? Sao con có thể lấp đầy khoảng trống trong tim Cha?” Còn Meggie từ lúc nhỏ tới lúc trở thành một thiếu nữ xinh đẹp, kiêu ngạo, cô vẫn luôn giữ một tình cảm duy nhất dành cho Cha Ralph. Nhưng thứ tình yêu mãnh liệt của cô gái trẻ lại bị cách trở bởi phép tắc nhà thờ, bởi tham vọng quyền lực và đức tin của Cha Ralph chỉ nguyện hiến dâng cuộc đời mình cho Chúa. “Cha yêu con và giờ Cha có thể cưới con.” “Nhưng ta yêu Chúa nhiều hơn.” Bị từ chối, để trả thù, Meggie ngả lòng mình về phía Luke, một gã đàn ông có dung mạo giống Ralph, nhưng cuộc hôn nhân của cô không hề hạnh phúc cho dù Meggie đã có một đứa con gái với Luke.

Như định mệnh trên đường đời, Meggie tình cờ gặp lại Cha Ralph. Meggie đã không thể lừa dối trái tim mình rằng Luke O” Neill – chồng nàng – một nhân dạng giống Ralph. Cũng như Cha Ralph thông minh và tham vọng kia, dù hết lòng phụng sự Chúa nhưng ông biết chỉ có tình yêu của Meggie mới lấp đầy khoảng trống trong mình. Tình yêu và ham muốn trỗi dậy, Ralph không thể gạt Meggie ra khỏi trái tim. Họ đã có một đêm mặn nồng bên nhau để rồi sau đó sinh thành nên một cậu con trai. Đứa con trai đã được nuôi dạy tại tu viện, Ralph đã thương yêu, chăm sóc cậu con trai mà không hề hay biết đó chính là con đẻ của mình. Rồi một hôm, con trai ông bị chết đuối. Bi kịch đã đến với Ralph khi ông tới xin lỗi Meggie vì đã không cứu được cậu bé, nhưng đó chính là lúc mà ông biết sự thật. Quá đau lòng, Ralph đã vỡ tim mà chết. Một bi kịch khiến người xem thổn thức và xót xa.

tchtbmg-2

Sự khác biệt tạo nên nét riêng

“Bởi vì tất cả những gì tốt đẹp nhất chỉ có thể có được khi ta chịu trả giá bằng nỗi đau khổ vĩ đại. Ít ra là truyền thuyết nói như vậy”. Đạo diễn Daryl Duke đã giữ lấy cái hồn tinh túy nhất của cuốn tiểu thuyết cùng với khả năng dàn dựng những cảnh quay ấn tượng và bước ngoặt mới. Chính điều này đã tạo cho bộ phim The Thorn Birds những nét riêng biệt và độc đáo. So với tiểu thuyết, một số chi tiết đã được đạo diễn thay đổi.

Người đọc và người xem sẽ cảm nhận ngay sự khác biệt giữa truyện và phim. Nếu như cuốn tiểu thuyết của văn sĩ Colleen cho ta cái nhìn toàn cảnh về số phận của gia đình Meggie – một gia đình lao động thu nhỏ của xã hội Australia trong khoảng năm 1915 đến 1965, thì tác phẩm chuyển thể điện ảnh chủ yếu tập trung vào câu chuyện tình yêu của Meggie và Đức Cha. Trong truyện, Meggie đưa ra quyết định đám cưới với Luck cũng chính vì “sự đã rồi”, sau khi cô bị Luck chiếm đoạt.

Nhưng trong phim, Meggie lại chủ động trong việc đám cưới như một cách để trả thù Cha Ralph, sau đám cưới Meggie và Luck mới có đêm đầu tiên. Và sự khác biệt dễ nhận thấy nhất giữa phim và truyện chính là cảnh kết thúc. Nếu như nhà văn để Cha Ralph chết trong vườn hoa đơn độc một mình, đạo diễn Daryl Duke chọn một cách kết khác khi để Cha chết trong vòng tay của Meggie. Một cái chết được đánh giá nhân văn hơn trong truyện.

Một bộ phim khiến người xem thổn thức

The Thorn Birds có những cảnh quay đẹp và ấn tượng. Mỗi nhân vật trong phim đều để lại những dấu ấn riêng khiến người xem nhớ mãi, những cảnh phim đều được chắt lọc theo một ý đồ nghệ thuật sâu sắc. Diễn xuất của Richard Chamberlain lẫn Rachel Ward khiến người xem được sống với những cảm xúc chân thực nhất. Như đêm tình yêu của Meggie và Cha Ralph, hay nụ hôn đầu tiên giữa Meggie và Ralph khiến mọi người nhớ mãi.

Không thể không nhắc đến diễn xuất tài tình của Barbara Stanwyck, vai bà góa phụ Mary Carson với cảnh đứng lặng khi chứng kiến Cha Ralph đang trần truồng đứng lau khô mình, để rồi nhen nhóm ngọn lửa tình ái đến mức bà nói với Ralph trong nước mắt. “Bên trong cái xác già cỗi này tôi vẫn còn trẻ trung lắm! Tôi vẫn ham muốn, vẫn khao khát, vẫn mơ mộng, và tôi vẫn yêu ông!”. Hay người xem vẫn nhớ mãi cảm giác lặng người khi Ralph tới báo tin con trai của Meggie – người con mà bấy lâu cô che giấu thân phận, cô yêu thương nhất trong đời, bởi cô luôn nhìn thấy ở đó tình yêu đích thực của cuộc đời – đã rời bỏ cô ra đi.

Cảnh kết thúc phim với cái chết tuyệt vọng của Ralph khép lại câu chuyện tình buồn nao lòng và đầy day dứt. Phim giành giải Quả cầu vàng năm 1983 với sự diễn xuất tinh tế của Richard Chamberlain (Ralph), Rachel Ward (Meggie), đồng thời nhận hai giải Quả cầu vàng cho diễn xuất của nam chính và diễn viên phụ. Tiếc rằng, câu chuyện đời thực về Richard Chamberlain khiến hình tượng của anh không được trọn vẹn như ngày đầu. Năm 69 tuổi, Richard công khai mình là người đồng tính qua cuốn tự truyện Tình vỡ. Anh đã không giống như Cha Ralph trong phim, đã sống thực với tình yêu của mình, dù phải trả giá bằng sự đổ vỡ hình tượng trong trái tim của hàng triệu phụ nữ.

Nguồn: Menandlife – VNwriter

Có thể bạn muốn xem