STT tình yêu buồn: Mưa về mang theo bao nỗi nhớ

STT tình yêu buồn: Mưa về mang theo bao nỗi nhớ Ngoài trời mưa vẫn rơi như bức tranh mang theo nhiều ưu phiền. Lạnh bờ vai nhớ ai, mang hết tâm tư trong đêm buồn mưa. Ngoài trời mưa vẫn cứ rơi, rơi hoài, rơi mãi, rơi không ngừng nghỉ. Còn trong lòng anh mãi nhớ về hình bóng của...

Ngoài trời mưa vẫn rơi như bức tranh mang theo nhiều ưu phiền. Lạnh bờ vai nhớ ai, mang hết tâm tư trong đêm buồn mưa.

Ngoài trời mưa vẫn cứ rơi, rơi hoài, rơi mãi, rơi không ngừng nghỉ. Còn trong lòng anh mãi nhớ về hình bóng của em. Nhưng em chẳng trở về, từng nỗi nhớ rớt dần theo những hạt mưa.

Gửi vào theo gió đông xa chân trời, tìm về nơi ánh trăng thanh bình. Mang duyên tình hỏi ông tơ cớ sao phụ mình. Đêm lại mưa lại nhớ lại mong rồi thấy cô đơn lại ngồi thở than, sao duyên mình trái ngang.

Đêm xuống phải đếm đến từng canh. Đến bao giờ thì mưa tạnh vệt sầu phai nhanh. Đâu có ai mua nổi buồn đang chồng chất trên vai anh, nhìn mây vương vấn anh nhớ nàng càng đậm sâu.

Gió vẫn thế,vẫn mang bao nỗi nhớ. Mưa vẫn buồn,vẫn giữ bóng hình xưa. Người đi rồi,tâm hồn tôi chia nửa. Lòng chạnh lòng,bước cùng gió và mưa.

Status đêm mưa buồn lòng ta thao thức theo tiếng mưa trở về quá khứ

Mưa còn tí tách rơi trong đêm dài. Cho niềm thương nhớ dâng lên vơi đầy. Từng cơn mưa vẫn bay qua khung trời lạnh lung. Thấm vào tình buồn não nùng.

Hạt mưa len đáy tim đau ngẩn ngơ héo hắt, hạt mưa vẫn trút quanh ta bao giòng nước mắt. Người đi xa vắng hay chăng ta còn nhớ mãi một thời yêu thương đắm say.

Hạt mưa vương gót chân theo từng bước tiếp nối. Mình ta chiếc bóng đi trong âm thầm ngõ tối. Đèn khuya hiu hắt ru ta mơ màng khắp lối, nhớ về một thời yên vui lứa đôi.

Mưa về, chợt nhớ đến những tháng ngày hoang hoải, gọi những kỉ niệm day dứt về một thời khờ dại.

Ngồi ngắm mưa rơi và thầm nhủ: Mưa mang em đến, mưa lại mang em đi. Mưa chỉ trả về cho ta một vết thương sâu hoắm, hụt hẫng đến khôn cùng.

Mưa - Nơi tình yêu bắt đầu, cho tôi gặp em, yêu em. Nhưng. Mưa cũng chính là nơi tôi và em kết thúc.

Mưa, một ngày vội vã không em như mong chờ từng vệt nắng để sưởi ấm con tim lặng căm. Giờ người ra đi mất rồi, chỉ còn mưa rơi giữa trời.

Thả thật nhẹ nỗi nhớ vào trong tiếng mưa đang rơi. Nhờ mưa gửi em nơi cuối chân trời. Nếu có nghe từng giọt yêu thương tuôn rơi thì người ơi đừng bước đi vội. Hãy ở yên đấy để anh chạy đến ôm em vào lòng.

Đêm mưa buồn anh một mình lang thang, đường phố quen mà sao anh đi lạc. Anh lạc về nơi quán nhỏ năm xưa, nơi hai đứa mình quen nhau một ngày mưa.

ừng giọt mưa cứ thế làm nhòe đi mắt ai. Có lẽ đêm nay mưa cứ rơi cho trái tim quên đi ánh mắt buồn …

Lời kết: Yêu thương, mong manh như giọt nước mưa đọng trên lan can nhà mình. Có thể rơi bất cứ lúc nào. Hết mưa trời lại nắng, nước mưa sẽ lại khô. Nếu có mưa lớn hơn thì những giọt nước ấy cũng sẽ rơi xuống, thay thế bằng giọt nước khác. Yêu thương là thế, đến và đi nhanh như giọt nước…

Có thể bạn muốn xem