STT Tháng 4 những cơn mưa vội cũng đủ khiến lòng ai đó trùng xuống

STT Tháng 4 những cơn mưa vội cũng đủ khiến lòng ai đó trùng xuống Tháng 4, những cơn mưa vội cũng đủ khiến lòng ai đó trùng xuống, và bất giác thở dài nhớ về những điều cũ kĩ. Tháng 4, cho những chiều thênh thang cứ đi mải miết dưới bầu trời xanh trong vắt. Tháng 4, cho những yêu thương đang chờ...

Tháng 4, những cơn mưa vội cũng đủ khiến lòng ai đó trùng xuống, và bất giác thở dài nhớ về những điều cũ kĩ. Tháng 4, cho những chiều thênh thang cứ đi mải miết dưới bầu trời xanh trong vắt. Tháng 4, cho những yêu thương đang chờ đợi vào một chiều lộng gió, vào những vòng quay của những tháng ngày thật lạ.

Tháng 4, tiếng ai đó cười tươi dưới màu nắng dịu dàng tràn qua kẽ lá. Tháng 4, gọi yêu thương từ sâu thẳm con tim mình… và tháng 4, chầm chậm để đón những điều mới mẻ thật giản dị.

Ngày nghỉ nên phố dường như yên tĩnh hơn, đường rộng thênh thang lác đác một vài tiếng rao quà sáng vọng lại bị át bởi tiếng mưa chìm xuống để rồi lại vang lên trong con ngõ nhỏ yên bình. Cơn mưa đã ngừng sau một hồi xối xả trút xuống, mặt đất bao la dường như đã thỏa cơn khát khao vào lòng, nên bầu trời trở lên cao hơn, trong hơn như vừa khoác thêm bộ cánh mới cho mình

Tháng tư này, nỗi nhớ vẫn miên man như những ngày chưa cũ. Đâu đó, khi không làm chủ được cảm xúc của mình, em lại mở mail, gửi đến anh nỗi nhớ từ Hà Nội. Anh dặn em đừng có nhớ nhiều như thế. Nhưng yêu thương có bao nhiêu, nhớ nhung có bao nhiêu mà đong đếm được nhỉ? Em yêu Hà Nội, yêu tháng tư, yêu mùa loa kèn nở bởi yêu anh.

Một con bé con khoảng chừng 15 tuổi, tóc tai bết nước mưa trong tấm áo mưa giấy mỏng manh. Cạnh nó là một chiếc rổ khá to được chùm sơ sài bằng một tấm lion, gương mặt con bé pha chút gì hoảng hốt lẫn sợ hãi khiến cho đôi mắt to của nó như sâu hơn trong cái nhìn của tôi.

Stt buồn trong tình yêu Trên con đường dài đó, chúng tôi đã bỏ quên lời hứa ban đầu

Đêm, nghe tiếng mưa về ngang phố để sáng ra cảm nhận được một chút lạnh của một ngày đầy gió. Cũng thật lạ, một cơn đêm qua dường như đã mang cái rét trở về trong lưu luyến. Có lẽ nào nơi đây cũng có rét nàng Bân, lại nhớ những ngày gió về ngang phố, phả một chút mát dịu se lạnh cho một ngày tháng 4 khắc khoải, cho một mùa nhiều ước mong.

Cơn mưa bất chợt của tháng tư đã mang đến cho thôi những suy nghĩ mới hơn, thực tế hơn trong cái nhìn cuộc sống của tôi, mang thêm cho tôi niềm tin vào tình người hơn, tôi hiểu đằng sau những vẻ mặt đanh đá chua ngoa kia của mấy bà mấy chị bán hàng ngoài phố vẫn là những tấm lòng nhân ái...một điều không thể mất của con người Việt Nam, nó không hẳn bị mất đi bởi cuộc sống bon chen đời thường mà chỉ là ẩn sau nó mà thôi.

Cơn mưa mang đến cho tôi một điều gì đó thanh thản hơn, như vừa xua đi lớp bụi mờ chỉ toàn là lãng mạn quanh tôi, mưa trở lên có nghĩa hơn trong một ngày tháng tư.

Mưa tháng tư, mưa tình yêu của em, xa thôi chưa một lần trễ hẹn. Mưa và thời gian, yêu và khoảng cách, nỗi nhớ và cô đơn, em nếm đủ mùi gia vị yêu xa.

Stt đổ vỡ trong tình yêu Không phải ai cũng đủ hòa hợp để yêu nhau

Mưa tháng tư. Rồi ngày mai thức dậy mưa mang tình yêu theo bong bóng, lẩn chốn nhanh như cơn mưa rào, vội vã đến lại vội đi, nhanh và gấp gáp, lắng đọng và xăm xa. 

Cô gái đôi mươi ngày nào lớn hơn cả trong suy nghĩ rồi anh ạ! Chỉ có điều, em vẫn yêu mưa và chờ đợi đôi bàn tay từng nắm chặt tay em, nhớ cảm giác bàn tay ấy xiết chặt tay em tìm nơi ẩn lấp, rồi chụm đầu vào nhau cười khúc khích.

Em kéo chiếc rèm mầu hồng khỏi tầm nhìn của đôi mắt, mưa tầm tã rơi nỗi nhung nhớ về anh, những nhung nhớ như một phép mầu kì diệu luôn tiếp thêm nghị lực cho đam mê của em. Đôi mắt trông ngóng tìm kiếm trong khoảng trống vô hình rộng thênh thanh, chờ đợi khoảng trống ấy bất chợt có một người đang nở nụ cười, chĩa tay hấng hạt mưa nhỏ xuống từ mái hiên, gọi em “Xuống đây tắm mưa với anh đi”.

Em hớn hở mở toang cánh cổng, túm yêu thương gọn trong lòng bàn tay bé nhỏ, những hạt mưa rỉ qua kẽ tay dù em đã cố nắm chặt. Em làm đi làm lại hành động đó đến cả chục lần, nhưng chẳng lần nào em giữ trọn hạt mưa trong tay mình. Em chép miệng như sự nuối tiếc, mưa tạnh mất rồi!

Vậy là hai mùa mưa rào em chưa gặp lại anh, gặp lại bờ vai yêu dấu với những kỉ niệm thân thuộc. Những cuộc điện thoại, những email, trò chuyện qua facebook làm sao đủ độ ngọt cho tình yêu xa. 

Em chờ cơn mưa trút những kỉ niệm dọc khắp con đường đôi ta đã đi, em sẽ bước dưới mưa gom lại mỗi nơi một ít, một ít thôi là đủ cho nỗi nhớ ấm lại trong thân thể ướt sũng. Em sẽ nhanh chóng được hơi ấm kỉ niệm hong khô, rồi em lại cất kỉ niệm, cười tít mắt khi đến giảng đường,…

STT buồn Trong tình yêu, hoặc là yêu cho trọn vẹn, hoặc là đừng yêu

Mưa tháng tư, mưa tình yêu của em, xa thôi chưa một lần trễ hẹn. Mưa và thời gian, yêu và khoảng cách, nỗi nhớ và cô đơn, em nếm đủ mùi gia vị yêu xa. Yêu xa cũng giống như mưa anh nhỉ? Lúc lất phất, lúc dồn dập, thôi thúc, lúc ồ ạt rồi tạnh ngay sau nắng.

Lời kết: Cuối năm nay, anh sẽ trở về. Em bước chân khỏi cổng trường đại học, bắt đầu với bao nhiêu dự định. Và chúng ta lại được cùng nhau đắm mình dưới mưa, ghép lại mảnh thời gian xa cách, gắn khít hơn những yêu thương tạm bị mưa cô đơn làm ướt,…

Có thể bạn muốn xem