Stt mỏi mệt khiến bản thân mình cũng không rõ mình muốn gì và cần gì

Stt mỏi mệt khiến bản thân mình cũng không rõ mình muốn gì và cần gì Em viết cho những ngày chông chênh của cuộc đời. Nó không có nghĩa em yếu mềm hay nhút nhát khi đối mặt với những khó khăn trong cuộc sống. Chỉ đơn giản em cảm thấy mình đang bị hẫng giữa chuyện tưởng như bình thường của cuộc đời. Hôm...

Em viết cho những ngày chông chênh của cuộc đời. Nó không có nghĩa em yếu mềm hay nhút nhát khi đối mặt với những khó khăn trong cuộc sống. Chỉ đơn giản em cảm thấy mình đang bị hẫng giữa chuyện tưởng như bình thường của cuộc đời.

Hôm nay em có quá nhiều cảm xúc, nỗi nhớ thương anh bỗng quá đến chênh vênh, em không muốn mạnh mẽ nữa, chỉ muốn yếu đuối ở cạnh anh để anh vỗ về, để anh làm tan đi những nỗi đau héo hắt... Có những đêm thức trắng chẳng tìm ra được lý do gì, em cứ vậy, tự dày vò mình, tự mình cổ súy nỗi nhớ anh ngày một dày đặc thêm.

Ngày hôm nay có lẽ là ngày đầu đông tôi vẫn một mình vẫn tự nhiên mệt mỏi vẫn nhớ cậu vẫn âm thầm bên cậu như thế, kể ra lời bài em gái mưa gì đấy cũng đúng hợp nhau cũng không phải là yêu tính cách tôi với cậu có nhiều điểm tương đồng nhiều khi còn nghĩ ngợi cực kì giống nhau thế mà cậu lại không biết gần ngày bên cậu có một người cậu không để í đến người ấy học hành không giỏi giang nhưng kể về cậu lại không sai sót lấy một chi tiết.

 Bây giờ đây bàn tay em chưa buông được quá khứ cũng như chưa nắm được tương lai. Mỗi buổi sáng thức dậy lại thấy đó như một ngày vô nghĩa, cứ quanh quẩn vài suy nghĩ vẩn vơ. Khi mà em không nắm được vận mệnh của mình, em như người mất hồn. 

Có những ngày cảm thấy mình nhạt tuếch, không màu, không mùi, không vị, vô hình và trong suốt. Bao nhiêu nơron vui vẻ, hài hước trong người bay đi đâu hết, chẳng còn chút cảm xúc nào rơi rớt ở lại.

Stt hạnh phúc trong tình yêu là được bên nhau mỗi ngày

Có những phút lặng lại, có những phút hối hả, những phút nghẹn đắng nơi cổ họng, những phút kìm sâu nước mắt vào lòng...

Anh đâu có biết, đoạn đường mình đi qua, nay còn lại trong em chỉ là sự trống trải, trống trải đến đau lòng. Anh đâu có biết, em chỉ muốn chạy đến mà ôm chặt lấy anh, sà vào lòng anh mà nói em nhớ anh nhiều lắm. Nhưng có lẽ ước muốn của em quá viển vông rồi.

Cười nhạt một tiếng hôm nay tôi lại đau nơi ngực trái tôi lại nhớ người không yêu tôi. Bề ngoài trưởng thành nhưng không ai hiểu tôi là người sống dằn vặt chán trường đến thế nào. Hôm nay lại nặng lòng lại thở dài mong ngày mai sẽ không vậy nữa..

Có những ngày chẳng muốn đi đâu, bước chân nặng trĩu chẳng có điểm dừng. Đứng thả trôi giữa dòng người hối hả để tìm cho mình một khoảng lặng trong tim nhưng chỉ thấy những xô bồ những ồn ào phố thị.

Mùa đông này em ngồi lặng thinh, nhặt, ghép và vá lành những vỡ tan về mùa đông năm trước. Hà Nội trở lạnh, cái thời khắc ai cũng muốn có cho mình một vòng tay để ôm thật chặt, mặc kệ tiết trời ngoài kia tê tái đến như thế nào. Ấy vậy mà... mùa đông với mình lại là lúc buông tay.

Stt buồn cô đơn trong cuộc sống khiến ai cũng phải xót xa

Có những ngày thấy mình yếu đuối lạ, không còn nhìn thấy mạnh mẽ như mọi ngày nữa. Tự thu mình vào khoảng lặng của bản thân suy nghĩ về những chuyện đã qua, nghĩ về đời, về những giấc mơ đang dang dở. 

Từng yêu thương nhau đến độ có thể đèo nhau đi hết đoạn đường dài hiểm trở vài trăm cây số, dưới mưa, gió mùa và cái lạnh đến tê dại của vùng dẻo cao sương mây giăng kín. Ấy vậy mà dễ dàng vứt bỏ tất cả chỉ vì một vài suy nghĩ lầm lạc, vì một vài phút mình không thể hiểu lòng nhau.

Có những ngày ước mình chết đi vài giây, để biết ai thực sự cần mình. Có những mối quan hệ tồn tại chỉ như là một hình thức, sống đã mệt rồi lại còn cứ phải làm vừa lòng người khác. Trăm người mỗi người một tính khác nhau thực sự không thể làm hài lòng tất cả, lúc nào cũng phải mạnh mẽ cười đùa, sống giả tạo thực sự rất mệt.

stt những ngày không anh trái tim em như vỡ vụn

Hình như khi chúng ta cô đơn ai cũng muốn kiềm tìm một bàn tay để ấm cõi lòng. Giá như có một ai đó thực sự quan tâm đến mình thì tốt biết bao. Biết làm sao được, khi chưa ổn định thì tất cả mọi thứ liên quan đến nó đều muốn cách xa ta. Em cảm thấy lâu lâu đời quên mất em thì phải.

Lời kết: Em vẫn sợ buổi đêm, sợ những cảm xúc về anh, những cảm xúc không tên, sợ bóng đêm làm em trở lại thành chính mình cứ vùi mình trong mớ ký ức nhạt màu.

Có thể bạn muốn xem