STT chân thành Hãy cứ tin rằng chàng trai bên em năm 17 tuổi sẽ mãi nắm tay em

STT chân thành Hãy cứ tin rằng chàng trai bên em năm 17 tuổi sẽ mãi nắm tay em Anh chính là thanh xuân, là nụ cười, là nước mắt, là cả bầu trời thương nhớ trong trái tim em Người ta thường nhớ về tuổi học trò với mối tình đầu e ấp không dám ngỏ lời, với những tiếc nuối dở dang chưa kịp thực hiện thì...

Anh chính là thanh xuân, là nụ cười, là nước mắt, là cả bầu trời thương nhớ trong trái tim em

Người ta thường nhớ về tuổi học trò với mối tình đầu e ấp không dám ngỏ lời, với những tiếc nuối dở dang chưa kịp thực hiện thì thời khắc chia ly đã đến. Còn với em, anh chính là mảng màu rực rỡ và đầy dũng khí để em lưu giữ ký ức những ngày cắp sách đến trường.

Ở mỗi đoạn đường tôi bước qua, đều có những kẻ cùng tôi song hành trong ngần ấy năm tuổi thiếu niên đẹp đẽ ấy.

Người có lẽ tôi yêu nhất chính là người đồng hành cùng tôi năm cấp II. Nhưng lúc ấy chúng tôi còn quá non dại, tôi im lặng, cậu ấy cũng lặng im, chúng tôi kết thúc với nhau khi chưa nói bất kì điều gì cả, có lẽ trong thâm tâm chúng tôi đều biết nhưng đều không nói một lời nào. Tôi bỏ phí cậu ấy tận 3 năm. Vì sao? Chúng tôi còn quá non dại.

Status cuộc sống viết cho cô gái tuổi 25 với những chông chênh

Anh chính là người đã đồng hành cùng em trên suốt quãng đường không quá dài nhưng cũng không hề ngắn, quãng đường ấy đủ để tim em cảm nhận được sự chân thành nơi anh, đủ để tâm trí em chỉ khắc ghi một dòng tên quen thuộc.

Em đã ngó lơ khi nghe ai đó nói rằng người cạnh bên năm 17 tuổi sẽ không thể cùng ta đi mãi những năm tháng về sau. Bởi anh biết đấy, em vẫn luôn đinh ninh hai đứa em chính là một cặp hoàn hảo. Và quả nhiên, đến giờ, khi hai đứa đã cách xa 17 tuổi năm ấy một đoạn đường, em vẫn luôn nắm chặt tay nhau, vẫn dành cho nhau những nồng nàn ngọt ngào của tình yêu đôi lứa.

Ở mỗi đoạn đường, sẽ luôn có người đồng hành với ta, nhưng rốt cuộc ai sẽ là người cuối cùng đây?

Là người cùng em bắt đầu những ngày tháng đầu tiên của lớp 12. Đến khi kết thúc, vẫn là cùng người đó kết thúc, là duy nhất người đó. Người ta thường nói "Chàng trai bên bạn năm 17 tuổi sẽ không đi mãi cùng bạn". Được thôi, em đâu cần bạn đi mãi cùng em suốt quãng đường đời, em chỉ cần bạn đi cùng em quãng đường ngắn cũng được, mà dài thì càng tốt, miễn là những quãng đường em đi cùng, em và bạn xây dựng được một tình yêu đẹp, một kỉ niệm đẹp.

Ký ức về năm tháng 17 của chúng em quả thực rất ngọt ngào, tưởng chừng như lật dở từng trang lưu bút, trang nào cũng ngập đầy bóng hình một chàng trai với nụ cười như nắng mùa thu, ấm áp vô ngần mãi nhìn theo em.

Chính nụ cười ấy đã khiến em ngẩn ngơ khi vô tình bắt gặp anh giữa sân bóng rổ của trường. Em cũng không hiểu vì sao giữa rất nhiều người em lại chọn anh, giữa muôn vàn sóng gió, biến cố cuộc đời em vẫn chọn bước cùng nhau.

Status buồn mang nhiều nỗi đau viết cho tình yêu không trọn vẹn

Tình yêu chúng em trong những năm tháng ấy nhẹ nhàng như màu áo học trò. Hàng ngày, bất kể là nắng hay mưa, anh đều kiên trì chở em trên chiếc xe đạp cũ kĩ.

Ở đoạn đường cấp III, luôn có một người song hành cùng tôi, nhưng bạn biết không, chúng tôi vẫn chưa hiểu nhau nhiều, tôi đã nghĩ chúng tôi không phải là những kẻ có thể đi cùng nhau. Nhưng, sự chủ động của tôi và cậu ấy đã giải quyết tất cả. Vì sao vậy? Vì chúng tôi trưởng thành 1 chút và biết gìn giữ những thứ không-cách-nào-buông-được.

Tình yêu chúng em trong những năm tháng ấy nhẹ nhàng như màu áo học trò. Hàng ngày, bất kể là nắng hay mưa, anh đều kiên trì chở em trên chiếc xe đạp cũ kĩ.

Những trưa vắng, gương mặt anh mồ hôi nhễ nhại nhưng tiếng cười luôn rộn ràng, lanh lảnh vang trên suốt chặng đường về. Khi trời nổi gió, ngồi sau xe anh, tấm lưng vững chãi đã chở che cho em. Tình yêu cứ giản đơn như thế, cứ lớn thêm từng ngày để ai nấy đều biết rằng em mãi mãi là một nửa của nhau.

Là người cùng em bắt đầu những ngày tháng đầu tiên của lớp 12. Đến khi kết thúc, vẫn là cùng người đó kết thúc, là duy nhất người đó. Người ta thường nói "Chàng trai bên bạn năm 17 tuổi sẽ không đi mãi cùng bạn". Được thôi, em đâu cần bạn đi mãi cùng em suốt quãng đường đời, em chỉ cần bạn đi cùng em quãng đường ngắn cũng được, mà dài thì càng tốt, miễn là những quãng đường em đi cùng, em và bạn xây dựng được một tình yêu đẹp, một kỉ niệm đẹp.

Mùa đông giá lạnh, em vẫn thường cho tay vào túi áo đồng phục của anh, cả thế giới lúc ấy tưởng chừng chỉ có hai đứa, thói quen đó vẫn theo em cho đến tận bây giờ.

Anh - chàng trai 17 tuổi năm ấy chính là người đầu tiên khiến trái tim em rung động, gửi hết cả những tâm tư đầu đời vào từng dòng nhật ký để nhiều năm sau khi lật mở lại em lại thấy ở đó cả khoảng trời thanh xuân rực rỡ.

Mối tình tuổi học trò ấy không thật mãnh liệt nhưng đủ nồng nàn để chúng em khắc cốt ghi tâm, không nói quá nhiều yêu thương nhưng luôn cùng nhau cố gắng để hiện thực hóa những ước hẹn. 17 tuổi, chúng ta đã dũng cảm để bên nhau, bởi ở tuổi đó mọi thứ đều chông chênh, mơ hồ, anh đã cho em tin rằng khó khăn rồi sẽ qua nhanh.

Status buồn về tình yêu đôi lứa Lựa chọn một tình yêu không có tương lai

Thời gian trôi qua, anh không còn là chàng trai 17 tuổi năm ấy, em cũng không mè nheo mít ướt mỗi lần hờn dỗi vu vơ. Em cùng nhau trưởng thành, cùng nhau san sẻ những vấp ngã trong đời để đến cuối cùng anh và em vẫn ở đây, vẫn nắm chặt tay nhau.

Lời kết: Em vẫn luôn thầm cảm ơn cuộc đời vì giữa hàng ngàn tấm áo trắng đồng phục nơi sân trường, anh và em lại tìm thấy nhau, yêu nhau với những rung cảm chân thật đầu đời, cùng nhau trải qua những ngày lưng chừng giữa trẻ con và người lớn. Và rồi em biết yêu một người là thương cả những nước mắt, nụ cười, là cùng thấu hiểu để trưởng thành. Thật may mắn vì em đã không bỏ lỡ nhau giữa thanh xuân vội vã này, đúng không anh?

Có thể bạn muốn xem