STT bởi thanh xuân ngắn ngủi nên cứ yêu đi, cháy hết mình vì tình yêu đi

STT bởi thanh xuân ngắn ngủi nên cứ yêu đi, cháy hết mình vì tình yêu đi Mỗi người đều có một nỗi sợ trong tình yêu. Đó không hẳn là sợ chia ly, mà nhiều khi là sợ gia đình, sợ xã hội dị nghị, sợ người ta nói tình yêu của mình, sợ bị đem ra so sánh… Hãy thử một lần vứt bỏ tất...

Mỗi người đều có một nỗi sợ trong tình yêu. Đó không hẳn là sợ chia ly, mà nhiều khi là sợ gia đình, sợ xã hội dị nghị, sợ người ta nói tình yêu của mình, sợ bị đem ra so sánh… Hãy thử một lần vứt bỏ tất cả và chỉ yêu thôi.

Sự hoàn hảo trong cuộc sống là xa xỉ, nên hãy dành tất cả sức lực để yêu. Và bạn biết không? Cách để “trả thù đời” tốt nhất chính là hãy thật đẹp, thật vui tươi, thật hạnh phúc. Cho nên chẳng ngoa khi nói tình yêu là mặc kệ tất cả.

Tình yêu đôi khi chỉ cần nhẹ nhàng, một chút cố gắng, chỉ một chút thôi cũng đủ để bạn có thể tạo ra những điều kỳ diệu cho riêng mình. Khi yêu hãy thật lòng, yêu hết mình và đững ngần ngại.

Có thể bạn cho rằng việc cẩn thận trong tình yêu là một điều cần thiết, nhưng tình yêu nhiều khi chẳng cần chắc chắn đến vậy. Vì mỗi phút yêu thương đều rất ngắn ngủi, cho nên khi ta càng mất thời gian vào những thứ ngoài lề, thì càng sao nhãng chuyện bồi đắp tình cảm cho người ấy.

Ai cũng chỉ có một lần tuổi trẻ để dám làm những điều điên rồ, đừng sống quá an toàn mà để tuổi 20 vuột mất. Cứ yêu hết lòng đi, còn người ta yêu mình bao nhiêu thì mình không kiểm soát được.

Thời gian có thể là vô tận với tự nhiên, nhưng với con người nó là hữu hạn. Mà mỗi tình yêu, chỉ nở rộ ở một mức nhất định. Hãy cứ tưởng tượng, nếu bạn mất thời gian chọn hoa, tỉa cành, cắt lá sao cho thật đẹp, nhưng quên tưới nước cho chúng thì cuối cùng thứ bạn nhận được cũng chỉ là một đoá hoa tàn úa. Vì vậy hãy yêu và cháy hết mình vì tình yêu.

Tình yêu là liều lĩnh. Vượt qua mọi rào cản dù nó lớn thế nào. Nỗi sợ hãi đau thương ư? Sẽ chẳng là gì cả nếu ta yêu bạt mạng không điểm dừng. Đau sẽ vẫn đau, nhưng ta biết bản thân đã làm hết tất cả mọi thứ và thử tất cả mọi cách.

Hãy thử một lần vứt bỏ tất cả và chỉ yêu thôi. Đừng quan tâm gì đến họ, vì chúng ta chẳng làm vừa lòng nổi một ai chứ đừng nói là cả thế giới.

Yêu khi mình còn thở, yêu khi mình còn khoẻ, yêu khi mình còn đẹp. Cùng người ấy đi đến tận cùng thế giới, tưởng tượng những điều tuyệt diệu nhất. Hãy cứ hứa với nhau những điều viển vông, cứ đưa nhau lên đến tận cùng mây xanh. 

Khi yêu là yêu hết mình, và tôi lựa chọn yêu anh thì tôi cũng đã chấp nhận tương lai có thể phải chia xa, phải đau khổ. Nhưng nếu không trải qua những điều đó làm sao con người có thể trưởng thành? Mất mát, vấp ngã, thất bại cũng chỉ có thể tự mình đứng lên. Thanh xuân ở đó, chỉ có ta tiến lên phía trước mà thôi. Cuộc sống là nối tiếp những sai lầm khác nhau để dẫn chúng ta đến thành công sau cùng.

Hãy yêu hết mình, đừng toan tính được gì và mất gì, vì trong tình yêu ai không biết trân trọng tình yêu chân thành mới là kẻ nhận mất mát lớn nhất. Yêu đi, cười đi, khóc đi, nhưng phải trân thành thì cuộc sống sẽ trọn vẹn, trọn vẹn hạnh phúc, trọn vẹn cô đơn mà không hối tiếc.

Cảm nhận Stt thanh xuân tuổi 20 ta hết mình với tình yêu mơ mộng và mãnh liệt

Cứ yêu nhau được ngày nào, thì hay ngày đó. Cứ còn bên nhau thì hãy yêu như thể ngày mai chẳng còn được bên nhau nữa. Trong giây phút này, còn được ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp nhưng cũ kỹ của nhau, thì hãy nhìn cho trọn. Trong những năm tháng thanh xuân này, còn được cầm tay nhau đi những quãng đường xa, thì hãy cứ sôi nổi hết mình.

Hãy cứ yêu hết mình đi thôi! Bởi tìm ra một người thấu hiểu mình giữa muôn vạn người là điều khó khăn đến vô ngần. Huống hồ lại là tìm ra một người có khả năng lắng nghe những điều điên rồ không tưởng của mình, cùng mình hưởng ứng những trò khùng điên, thì còn đáng quý trọng đến nhường nào nữa?

Nếu bạn muốn ôm, hãy ôm thật chặt. Nếu bạn muốn hôn, hãy hôn thật sâu. Dù tương lai sau này ra sao, thì cũng chẳng sao, chỉ cần hạnh phúc với hiện tại bạn đang có, người bạn đang yêu là đủ, có phải không?

Gặp được rồi thì cứ yêu đi, lí trí hay không lí trí, cần hay không cần, có được hay không có được, ... thì cũng chung một đoạn đường sẽ tốt hơn cả đời này chẳng biết đến cảm giác được yêu hết mình ấy.

Mặc cho thân đàn bà, khi yêu thương đi qua, chỉ còn lại mảnh hoang tàn tan nát. Thì thôi một người nữa đi qua, yêu hết mình nhận lại là tổn thương, thì thôi cứ vui vì thêm một lần được cuồng nhiệt với một mối tình.

Đừng suy nghĩ quá nhiều, cũng đừng tưởng vọng quá nhiều. Hôm nay tình ở, ngày mai tình đi, mỗi người đều có một bến bờ khác dành cho mình nên hãy để những gì còn lại không phải là nuối tiếc vì chưa yêu trọn con tim, chưa yêu hết chính mình. 

Lời kết: Ta sống hàng chục năm, nhưng thử hỏi xem thời gian để ta được sống vì tình yêu thì được bao nhiêu. Phải chăng, đó chỉ là những năm tháng ngắn ngủi của thanh xuân thôi sao. Vì vậy, hãy yêu như bạn chưa bao giờ được yêu, hãy tìm cho mình những kỉ niệm đẹp về thanh xuân để sau này không phải ngoảnh lại và hối tiếc bạn nhé.

Có thể bạn muốn xem