STT Anh thực sự hối hận khi đã đánh mất một người con gái như em

STT Anh thực sự hối hận khi đã đánh mất một người con gái như em Giờ anh đã có thể tự đặt mình vào vị trí của em, những lúc anh thờ ơ, hờ hững đã làm cho em đau buồn biết bao nhiêu... Vì những điều như vậy mà anh đã vô tình giết chết tình yêu của mình và vô tình làm tổn...

Giờ anh đã có thể tự đặt mình vào vị trí của em, những lúc anh thờ ơ, hờ hững đã làm cho em đau buồn biết bao nhiêu... Vì những điều như vậy mà anh đã vô tình giết chết tình yêu của mình và vô tình làm tổn thương em. Nhưng giờ đây anh đã nhận ra có phải chăng là quá muộn không em?

Giờ đây anh mới thấm nhuần câu nói: " Có không giữ, mất đừng tìm " và anh thật sự đã chịu phải cái luật nhân quả đó. Anh ghét bản thân anh tại sao lại có thể nhu nhược và yếu mềm như vậy.

Nhiều lúc, anh muốn nói anh nhớ em, nhưng bấm rồi lại xóa, anh luôn ảo tưởng rằng có lẽ em vẫn còn nhớ anh, vẫn chưa quên được anh, vẫn cho anh một cơ hội. Nhưng chợt anh tỉnh lại trong hiện thực, nhận ra rằng em đã từng nói em không còn yêu anh nữa.

Dù bây giờ anh ân hận, giờ anh biết anh yêu em. Nhưng muộn quá rồi. Cuộc đời này, khi người ta biết ân hận thì người ta cũng chẳng còn cách nào cứu vãn lại sai lầm mình gây ra nữa.

Em ơi, hôm nay anh đã cố gắng tìm mọi cách để điện thoại cho em nhưng mọi chuyện chỉ còn vô vọng. Em đã không nhấc máy. Anh biết rõ lỗi lầm của mình vì đã không tôn trọng em nhưng anh vẫn trách cứ em nhiều lắm.

STT tâm trạng: Xin lỗi em, người anh đã mang nợ một đời

Em à, giờ anh hối hận rồi. Anh không thể chịu được mỗi khi nghĩ em là của người khác không phải anh. Anh phải làm gì bây giờ để có thể níu lại được bàn tay của anh.

Còn yêu anh xin em hãy rộng lòng quay vê đây với căn nhà xưa. Em ơi anh đã biết sai rồi, thời gian qua không em, đã cho anh bao điều cay đắng.

Anh hối hận rồi, nhưng cũng muộn rồi! Hôm nay em đã lên xe hoa theo chồng, e chính thức buông bỏ đoạn tình cảm ấy? Anh tự hỏi bản thân đến lần thứ n thì vẫn luôn là câu trả lời ấy - em thật sự rời xa anh mãi mãi...

Anh chợt nhận ra rằng: anh đã để mất em, a đã để vụt mất thứ quan trọng nhất trong đời này. Anh thấy nghèn nghẹn mỗi khi nghĩ em bên người con trai khác, anh không muốn điều đó xảy ra.

Chẳng thể ngờ, đám cưới một người bạn cũ, anh lại tình cờ gặp em. Ngồi bàn phía xa xa, bên cạnh người chồng mới, trông em tươi tắn và rạng ngời hạnh phúc. Còn anh thì trái ngược, cô đơn và lặng lẽ.

Tiệc tùng đã tàn, em và người ta khoác tay trong tay ra về. Anh ngồi chết lặng với những hồi ức buồn và niềm ân hận. Giá như có thể quay ngược thời gian…!

Hối hận cũng đã muộn khi anh lần nữa muốn nói tiếng yêu thương với người đã từng cùng mình vượt qua thuở cơ hàn. Khi bây giờ anh nhìn lại tất cả, thứ cảm giác ân hận lại khiến lương tâm anh trở nên ray rứt…

Sáng tỉnh giấc, anh thấy xung quanh, sao trống vắng. Mắt anh kiếm tìm em trong khoảng trống cô đơn. Và giờ đây anh biết, mọi việc đi quá xa, để em phải xa rời anh. Những yêu thương ngày xưa lúc bên nhau, nay không còn

Người yêu ơi anh đã trách lầm người, hãy về đây cho anh được thứ tha. Em ơi anh đã sai rồi, giờ anh không mong chi, chỉ mong sao em về bên anh.

Anh biết chuyện của chúng ta đến đây là đã đến dấu chấm hết, nhưng sao anh vẫn cố chấp chờ đợi một điều gì đó, một phép màu không có thực.

Anh từng hy vọng em là người sẽ đi với anh quãng đường còn lại, nhưng anh chợt hiểu ra rằng hy vọng và hành động là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Anh đã không hành động, không tự tin ở bản thân mình. Chính vì vậy mà anh đã mất em.

Lời kết: Hãy yêu một người theo cách của mình và hãy giữ một người bằng cả trái tim. Hãy học cách yêu thương nhau tròn vẹn và hãy thẳng thắn với nhau rằng: Có không giữ, mất đừng tìm!

Có thể bạn muốn xem