Status hay Những năm tháng thanh xuân tôi đã từng thích thầm một ai đó

Status hay Những năm tháng thanh xuân tôi đã từng thích thầm một ai đó Lúc đó, tôi không biết cảm giác trong tôi là hạnh phúc vui vẻ như vậy, đến những năm về sau khi đã đánh mất cậu, tôi mới biết tôi thích cậu. Đến cái tuổi 20, trong tim ai hẳn cũng đã có ít nhất một người. Dù không phải...

Lúc đó, tôi không biết cảm giác trong tôi là hạnh phúc vui vẻ như vậy, đến những năm về sau khi đã đánh mất cậu, tôi mới biết tôi thích cậu.

Đến cái tuổi 20, trong tim ai hẳn cũng đã có ít nhất một người. Dù không phải là người yêu, cũng không phải bạn, càng không phải là người dưng, người đó từng là người khiến bạn thổn thức trong phút giây.

Chúng tôi từng là bạn, học với nhau từ thuở đánh vần đến nhiều những năm về sau, nhiều đến độ tôi cứ nghĩ chúng tôi sẽ mãi bên nhau.. Quãng thời gian đó, thật sự rất hạnh phúc, rất ấm áp.

Hạnh phúc là khi, tôi được gọi tên cậu thỏa thích mà chẳng chút ngại ngùng, là được nghe tiếng cậu đáp lại và nhoẻn cười với tôi. 

Hạnh phúc là khi cậu trêu chọc rồi tôi giận hờn và cậu lại năn nỉ dỗ dành, ấm áp. Hạnh phúc là khi sinh nhật tôi cậu đến và nói chúc tôi sinh nhật vui vẻ. 

Những status buồn bã - Yêu một người không thương mình

có lẽ hạnh phúc nhất là khi, tôi nghe được rằng cậu cũng dõi theo từng bước chân tôi đi, dù đó chỉ là lời nói từ một vài đứa bạn của tôi, nhưng tôi đã tin và mang theo hi vọng. Lúc đó, tôi không biết cảm giác trong tôi là hạnh phúc vui vẻ như vậy, đến những năm về sau khi đã đánh mất cậu, tôi mới biết tôi thích cậu.

Rồi những năm sau đó, chúng ta dần xa cách nhau và đến hiện tại, đã là nhiều năm không gặp không nói chuyện, không đề cập đến nhau...

Nghĩ lại, thấy bản thân mình thật ngốc. Rõ là thích cậu đó, nhưng luôn đẩy cậu ra xa. 

Giống như là, sợ rằng nếu tôi chạm vào cậu, cậu sẽ biến tan như bọt biển nơi ấy; hay sợ rằng, bản thân sẽ không cách nào chấp nhận được nếu một ngày không còn có cậu trong tay tôi nữa. Ngốc!

Con trai, từ yêu sâu đậm đến lạnh nhạt rồi biến mất

Con gái, từ lạnh lùng rồi để ý, yêu chân thành đến mức lụy tình

Nếu có thể quay trở lại một thời điểm nào đó của quá khứ, tôi muốn trở lại lúc khi tôi biết mình thích cậu ấy, và tôi sẽ nói rõ lòng mình ngay lúc đó. Tôi sẽ không thích cậu ấy trong im lặng nữa, thứ tình yêu đó như giết chết con người ta từng ngày.

Để mãi cho đến khi nếm đủ mùi tuyệt vọng thì mới nói ra, mới có thể dễ dàng buông bỏ mọi quyết tâm trong lòng thì thực sự, tôi là một con ngốc. Như tôi đã như thế.

Status buồn - Nỗi đau nào rồi cũng dịu đi theo thời gian...

Thanh xuân của tôi là một chàng trai có nụ cười rất đẹp, người ấy xuất hiện trong những năm tháng đẹp đẽ nhất, chỉ cần được đi bên cậu ấy đối với tôi hôm đó bầu trời chợt đẹp hơn.

Không phải yêu, là thích. Tôi nghĩ so với yêu từ thích nghe nhẹ nhàng và dịu dàng hơn. Tôi thích gọi chàng trai ấy là thanh xuân, để nhiều năm sau đó, khi quay lại mái trường xưa, nhìn vào cửa sổ lớp học nơi cậu ấy từng ngồi tôi vẫn rung động, vẫn trách mình sao mùa hè năm ấy không có cơ hội nói lời tạm biệt cuối cùng. 

Chuyện ngốc nhất khi yêu thầm không gì hơn là: lưỡng lự giữa việc tỏ tình và không tỏ tình, sau đó trong một phút bốc đồng, tỏ tình khi thời cơ chưa chín muồi, nhận được kết quả mà mình không hề mong đợi. Cuối cùng đau khổ giằng xé trong hối hận và không cam lòng, cho đến khi quyết định bỏ cuộc.

Yêu thầm không phải là chuyện ngốc nghếch, chuyện ngốc nghếch là cả hai đều yêu thầm nhau.

Mối tình đầu, còn nhớ rất rõ hồi tôi học lớp 9, đuổi theo xe buýt vì cậu ấy, 2 trạm nha! Có thể đối với bạn không là gì, nhưng mà nơi tôi ở, cực kỳ nhiều ổ gà ổ vịt (Tôi còn nhớ tôi đã chạy qua 2 cây cầu, 1 đường hầm, chạy qua 3 - 4 con đường) chỉ để ngồi cùng một chuyến xe buýt với cậu ấy.

Từ chối tất cả cậu con trai chỉ vì cậu, sau đó cậu lại mỉm cười từ chối mình.

 Yêu thầm thời học sinh có lẽ là hết lần này đến lần khác đều viết tên người ấy lên mặt bàn, sau đó lại hết lần này đến lần khác dùng bút xóa xóa đi. Thậm chí vở bài tập đặt gần nhau cũng đủ khiến tôi vui cả ngày.

Nguyên một cuốn nhật ký đã từng vì cậu mà viết vẫn còn nằm ở đó, thế nhưng mình đã không còn thích cậu nữa rồi.

Trước đây có thích một cậu bạn trong lớp, muốn tạo cơ hội chỉ có hai người ở riêng với nhau, sau đó tôi liền xịt lốp xe của cậu ấy, cố ý làm ra vẻ người tốt cho cậu ấy quá giang. Kết quả cậu ấy nói: “Vừa rồi ở trên lầu, mình đã thấy cậu đâm vào bánh xe của mình rồi.

Lời kết: Thanh xuân của chúng ta gọi tắt là một ai đó - một người mãi mãi là ai đó, không phải bạn bè, cũng chẳng phải người yêu. Chỉ hi vọng cậu sau này làm gì cũng đừng quá muộn màng để bên cạnh người mà mình yêu thương; hi vọng mỗi khi mưa xuống sẽ có người cầm ô cho cậu, mỗi khi tuyết rơi sẽ có một bờ vai ấm áp che chở, bên cạnh cậu; hi vọng mỗi lúc buồn đều sẽ có người cùng cậu tâm sự. Và tôi hi vọng, người mà cậu yêu sẽ kịp lúc nói với cậu người ấy cũng thích cậu!

Có thể bạn muốn xem