Phải chăng sau tất cả chúng ta chỉ còn lại dư âm

Phải chăng sau tất cả chúng ta chỉ còn lại dư âm Anh vẫn chờ, giờ đây bên tai anh vẫn còn văng vẳng nghe những lời âu yếm của em; tim anh lại co thắt nữa rồi ... tiếng sét của sự chia ly, nhưng dư âm của nó mãi mãi triền miên bất tận.   Anh thường hay đi về con phố quen Nơi ngày xưa ta vẫn hẹn hò Như còn đây vang vọng trong dư âm Tiếng nói và nụ cười của em.   Đường nào quạnh hiu tôi đã đi qua, đường về tình tôi có nắng rất la đà. Đường thật lặng yên lòng không gì nhớ và rồi giật mình nhìn quanh ồ phố xa lạ quá.   Biển đánh bờ, xôn xao bờ đánh biển. Đừng đánh nhau … Ơi biển sẽ tàn phai, đừng gạch tên vì yêu đừng xé nát. Biển là em ngọt đắng trùng khơi, biển nghìn thu ở lại, nghìn thu ngậm...

Anh vẫn chờ, giờ đây bên tai anh vẫn còn văng vẳng nghe những lời âu yếm của em; tim anh lại co thắt nữa rồi ... tiếng sét của sự chia ly, nhưng dư âm của nó mãi mãi triền miên bất tận.

 

Anh thường hay đi về con phố quen Nơi ngày xưa ta vẫn hẹn hò Như còn đây vang vọng trong dư âm Tiếng nói và nụ cười của em.

 

Đường nào quạnh hiu tôi đã đi qua, đường về tình tôi có nắng rất la đà. Đường thật lặng yên lòng không gì nhớ và rồi giật mình nhìn quanh ồ phố xa lạ quá.

 

Biển đánh bờ, xôn xao bờ đánh biển. Đừng đánh nhau … Ơi biển sẽ tàn phai, đừng gạch tên vì yêu đừng xé nát. Biển là em ngọt đắng trùng khơi, biển nghìn thu ở lại, nghìn thu ngậm ngùi.

Phải chăng sau tất cả điều chúng ta còn lại chỉ là dư âm

Sóng ru ngàn đời lời hát của biển khơi. Tàu ra đi, và buông lưới tung ngang trời. Có những chàng trai vì quá yêu biển khơi. Lòng thênh thang, tựa như những áng mây trôi.

 

Hai góc trời xa chia bóng cũ. Đôi bờ biển rộng nối hương xưa. Làn môi mười tám chừng e ấp. Ánh mắt năm mươi thoáng thẹn thùa. Tìm chút dư âm còn sót lại.

  • Cảm ơn vì trong kí ức của chúng ta đã từng có nhau

Lời của ai vọng dư âm nức nở. Đàn nguyệt cầm ngưng thở uống sương đêm. Hà Nội ơi... xa quá những êm đềm. Chiều ly biệt chia tay người đôi ngã.

 

Những dư âm ngày cũ, xin đừng làm ta buồn. Mai ta rời thành phố liệu người có tiễn đưa không? Nửa mong người sẽ đến và nửa chẳng muốn, thôi đừng! Ta không kìm lòng được sợ rồi sẽ rưng rưng.

 

Trong cơn đau miên man chiều nay, Những dư âm vang lên khi ta gọi nhau, ... Rồi một ngày buồn phiền sẽ qua. Sống chết có nhau khi anh em ta về đây.

Phải chăng sau tất cả điều chúng ta còn lại chỉ là dư âm

Chẳng có ai khác, chính em cứ oằn mình trong những cơn mê, tự huyễn hoặc rằng sẽ không thể quên đi cuộc tình buồn đấy. Vì vậy mà em mới khổ.

 

Nay mai ra đi xa anh em.. xa những con đường. Trong cơn đau miên man chiều nay, những dư âm vang lên khi ta gọi nhau. Phương nào ta mong anh đừng quên, câu hứa trở về...

 

Sao nghe trong tim dư âm đâu đây ngày nào mình còn bên nhau... Khi xung quanh đứng lại đây, xin em đừng làm anh lúng túng... Tìm về trong giấc mơ lúc xưa anh có em ta chung đường.

 

Lời kết: Khi anh về nơi ấy, giông bão giữa lòng đau. Vẫn biết là nhung nhớ, nhưng sao thấy gương mặt nhau. Thôi ta còn lại đây, một chút dư âm tình sâu.

Có thể bạn muốn xem