Những STT về tình yêu mùa đông đầy cảm xúc và tâm trạng

Những STT về tình yêu mùa đông đầy cảm xúc và tâm trạng Đông đã về rồi tuyết đã rơi, nàng thu lưu luyến vẫn chưa rời. Một vài chiếc lá còn vương vấn. Lơ lững trên cành dáng lả lơi. Tuyểt vẫn rơi đều trên phố vắng. Riêng em hồn nặng nỗi chơi vơi. Đông đã về ...ta lại được gần nhau....

Đông đã về rồi tuyết đã rơi, nàng thu lưu luyến vẫn chưa rời. Một vài chiếc lá còn vương vấn. Lơ lững trên cành dáng lả lơi. Tuyểt vẫn rơi đều trên phố vắng. Riêng em hồn nặng nỗi chơi vơi.

Đông đã về ...ta lại được gần nhau. Trao yêu thương..ấm nồng niềm hạnh phúc. Có đôi lúc...trái tim như ngủ gục. Luôn mơ màng...hạnh phúc quá đi thôi. Mong cuộc đời...Ta luôn chung một lối. Một trong hai...đừng rẻ lối sang ngang ...

Đông đã sang, dù có bất ngờ. Má vẫn hồng giữa mùa thiếu nắng. Tình trong ai đón tình nồng thắm. Yêu để Đông chẳng lạnh bao giờ.

Đông đã về trên từng con phố. Mang sắc hoa mong manh trắng trong. Trắng dịu dàng ru hồn ai nhung nhớ. Nhớ cuộc tình màu hoa cúc họa mi. Xanh xanh biếc trắng muốt tinh nguyên. Sao gặp nhau là hồn lại bối rối...

Một chút gió cho đêm nay vừa lạnh. Tôi bắt đầu sửa soạn đón mùa đông. Em có nghe lửa ấm ở trong lòng. Hương lạ chết, và cây kia rũ xuống.

Đông đã về trên từng con phố nhỏ. Gió cũng về cuốn cả lá kia đi. Vàng xanh đến buổi phân ly. Cành cây trơ trụi nói gì giờ đây. Mưa buồn trong buổi chiều nay. Lòng ai nặng trĩu cỏ cây cũng sầu.

99+ stt thả thính vào mùa đông chắc chắn crush của bạn sẽ không thể làm ngơ

Đông về cho lá héo vàng. Anh đi cho em mơ màng nhớ mong. Ra vào em mãi ngóng trông. Bóng người biền biệt, mùa đông đã về. Khi đêm buồn bã ê chề. Thương ai mất ngủ, trăng thề héo hon.

Hơi lạnh mùa đông giăng khắp nơi nơi. Đường tình sử - vết chân xưa hoá đá. Chuyện yêu nhau ai đâu mặc cả. Sao anh đành ngả giá tình ta?

Anh thường kể em nghe chuyện đời hoa. Đã bao lần chờ ong bướm chở lại. Mùa đông này đi giữa mùa hoa dại. Đốt lòng em cấu hỏi: Anh có còn nhớ chuyện ngày xưa?

Mùa đông về gợi nỗi nhớ mênh mang. Tuyết khẽ rơi cũng nhẹ nhàng êm ái. Bao cảm xúc trong tim ngưng đọng lại. Khoảnh khắc ơi tìm trải chốn nơi nao.

Một chút gió đêm nay cho đủ rét. Những đường thơm thôi lá cũng đừng vàng. Ở trên sao sáng để em sang. Đôi cánh lớn đáp qua lòng cửa mở.

Trời lập đông, tháng mười hai se lạnh. Một mình anh đi gữa phố đêm khuya... Nghe thấm lạnh từ trong lòng nổi nhớ. Bóng hình người con gái đã thương yêu....!

Trời lạnh rồi, mặc thêm áo nghe em. Gió thổi nhiều, nhớ quàng khăn kín cổ. Trời sương giá, đeo găng cho khỏi buốt. Mùa đông dài, sẽ lạnh giấc mơ quen.

Trời lạnh rồi, nơi ấy có buồn không? Chiều vội vã nắng chưa vàng đã tắt… Lời ngọt ngào lời chưa trao đã mất. Mùa đông về em có lạnh lắm không?

Mùa Đông rồi…em có lạnh không ... Có sắt se những đêm trời trở gió. Nỗi Nhớ có cuộn lên…có bùng lên như lửa. Thiêu cháy đến tận cùng những khoảng chênh chao.

Đông đã về mặc áo ấm nghe em. Đêm trở lạnh nhớ khăn quàng cổ nhé. Cửa phòng kia then cài không được mở. Lúc sương giăng chẳng sợ gió khi lùa.

Trời lạnh rồi, nơi ấy có buồn không? Chiều vội vã nắng chưa vàng đã tắt… Lời ngọt ngào lời chưa trao đã mất. Mùa đông về em có lạnh lắm không?

Tháng mười một trời sắp vào đông. Trời bất chợt đỗ mưa dông xối xả. Nắng vội vã, bước qua thu buồn quá. Gió lạc mùa xa lạ đến chênh vênh.

Lời kết: Những tia nắng cuối thu cũng ngày một yếu đi. Bầu trời bắt đầu chuyển sang nhưng ngày âm u và thi thoảng bất chợt đâu đó ùa đến những cơn gió se lạnh. Vậy là đông đã gõ cửa rồi sao?

Có thể bạn muốn xem