Những Stt buồn viết về mùa hoa sữa về những hoài niệm, những mỗi tình dang dở

Những Stt buồn viết về mùa hoa sữa về những hoài niệm, những mỗi tình dang dở Có phải không, hoa kén người, kén tình, nên những người con yêu hoa sữa cũng thật đặc biệt. Đó là những kẻ lãng mạn dại khờ ngây ngô. Tôi gọi hoa sữa là loài hoa của những câu chuyện kể, của những mối tình dang dở, của những vị...

Có phải không, hoa kén người, kén tình, nên những người con yêu hoa sữa cũng thật đặc biệt. Đó là những kẻ lãng mạn dại khờ ngây ngô. Tôi gọi hoa sữa là loài hoa của những câu chuyện kể, của những mối tình dang dở, của những vị ngọt đầu đời khó quên, có cả những nỗi đau khe khẽ mang theo suốt cuộc đời

Trong mùa thu, đã biết thế nào là cô đơn, thế nào là xa cách, thế nào là lớn lên và trải nghiệm. Nhưng rồi cũng chính trong vòm cây hoa sữa quen thuộc, biết nhóm lên những niềm tin mới, những khao khát mãnh liệt, những cảm xúc tươi nguyên mát lành.

Những mùa hoa bỏ lại, những mùa thu đi qua, còn lại ta với nồng nàn, với mênh mang trời xanh Hà Nội, với hoa sữa thầm nhắc người ở người về…

Đôi lần qua một tán hoa sữa nào đấy tôi lại đi chầm chậm và căng lồng ngực để hít hà trọn vẹn mùi hương hoa mùa thu, mùi hương đặc trưng của những mối tình. Hà Nội mùa này hoa sữa nồng nàn lắm, và nồng nàn như em – người con gái tôi yêu.

Mùa hoa sữa về với những status chất chứa yêu thương

Chẳng biết từ khi nào tôi lại dần quen và yêu hoa sữa đến thế. Có thể những câu chuyện mà em vẫn hay kể tôi nghe, những câu chuyện tình đẹp như mà em vẫn thường hay viết hay những hoài niệm về một mùa yêu gắn liền với hoa sữa, và những khi thấy em buồn lặng lẽ ngắm hoa sữa rơi đã làm tôi dần yêu thích cái hương vị nồng nàn, nhưng cũng khắc khoải, da diết ấy.

Mùa thu, nắng về ẩn mình sau những vạt hoa sữa nhỏ li ti trên từng dãy phố. Từng chút, từng chút những cơn gió se lạnh đầu mùa mang mùi hương ấy đến từng góc phố nhỏ. Những ai vô tâm nhất cũng chẳng khỏi vỡ òa cảm xúc khi mùi hương thoang thoảng đâu đó trên con đường mà họ đi qua.

Em gọi hoa sữa là loài hoa của những câu chuyện chưa kể, của những mối tình dang dở, những mảnh ghép chưa vẹn cứ mải miết đi tìm nhau; có cả những nỗi đau khe khẽ mang theo suốt cuộc đời bởi vậy những đôi tình nhân nào trót lỡ để hương hoa sữa len lỏi vào chuyện tình của mình, đến lúc chia ly, sẽ là ám ảnh khó nguôi

Hoa sữa nở vào độ cuối thu đầu đông, những bông li ti kết thành từng chùm nhỏ xinh, chen chúc từng đám mầu trắng phớt lặng lẽ nép mình bên những gốc xà cừ đã già nua vì tuổi tác, hay đu đưa trong nắng gió ở một góc phố, lặng lẽ buông hương dưới ánh sáng vàng vọt của chiếc đèn cao áp từng đêm

Những người yêu hoa sữa cũng thật đặc biệt, mùi hương nồng nàn quyến rũ ấy cứ lan xa, dưới gốc cây rơi rắc những chấm hoa nho nhỏ, như tấm voan mỏng mịn màng còn phảng phất mùi hương, một chút thôi cũng đủ làm bâng khuâng bất cứ ai vô tình ngang qua.

Status viết cho mùa thu Hoa sữa là loài hoa của luyến lưu

Hoa sữa tự bao giờ đã trở thành một phần của Hà Nội. Vội vã trên dòng đời xuôi ngược, người ta có thể quên ngày, quên tháng, nhưng một mùi hương ngọt ngào thoảng hoặc bất ngờ thoáng qua cũng đủ để nhắc họ rằng mùa đã về. Có lẽ không ở đâu khác, người ta lại đối đãi với hoa sữa tình như thế

Không cách điệu, không tô vẽ, mùi hương ấy giống như một mảnh hồn của Hà Nội mà thiếu đi nó sẽ khó lòng gọi tên mùa thu. Người Hà Nội vẫn yêu hoa sữa với một nỗi niềm rất riêng và em vẫn yêu anh như yêu một mùa hoa.

Có lẽ vì thế mà hoa sữa nồng nàn, đặc biệt, mỗi lần thoảng qua là mỗi lần ký ức ùa về trong veo đến lạ. Hà Nội cũng sắp se lạnh, sắp nồng nàn hương hoa sữa. Em biết anh đã trở lại nhưng thật buồn vì em không còn ý nghĩa gì nữa. Một quá khứ theo em suốt cuộc đời, chỉ cần anh còn nhớ, chỉ cần anh gọi tên em một lần, chỉ cần gặp nhau, nhìn thấy nhau một lần, cả đời em sẽ quên!!!

Đã lâu rồi không còn những giây phút thảnh thơi dạo bước trên con đường thơm mùi hoa sữa. Từ lúc nào, lòng đã mang nặng những suy tư, từ lúc nào đã cảm thấy mùa thu cũng lạnh lẽo như mùa đông vậy? Đã bao nhiêu mùa thu trôi qua, đã bao lần ngất ngây mùi hoa sữa nhưng sao vẫn nhiều tâm trạng đến vậy?

Em tìm vào phiêu lãng từng ngón tay

Hà Nội vào thu rất dịu dàng... hoa sữa.

Mùa hoa ấy như bao điều nhắc nhở

"Heo may rồi! Nhớ mặc ấm nghe anh!"

Thu qua ngõ chùng chình đủng đỉnh như tình qua tay lúc hời hợt lúc nông sâu. Hoa sửa nở, chỉ còn mình em với nỗi chông chênh đợi một bàn tay nắm tay em đi trên con đường đầy mùi hoa sữa.....

Có lẽ chỉ một mình em nhớ, chỉ một mình em bâng khuâng, chỉ một mình em đợi, chỉ một mình em kiếm tìm. Hoa sữa nở rồi lại rụng, như tình tới rồi đi. Em sợ, tình anh như hoa sữa, đẹp đấy, nhưng lại tàn... Nhưng em vẫn đợi, đợi anh bên chùm hoa sữa, đợi hoa sữa mùa thu... Bao giờ, anh trở về, bên chùm hoa sữa, tìm em....

Status mùa thu Có một mùa hoa sữa đã âm thầm đi qua

Cố quay từng vòng bàn đạp tôi lại lấy một hơi thật sâu để cảm nhận cái mùi hoa sữa pha chút lạnh buốt. Hoa sữa đã rơi xuống trải dài trên con đường, những cánh hoa quyện vào gió làm cho tôi có chút gì đó xao xuyến, ấm áp và bớt đi cái lạnh tê tái về khuya.

Tôi vôi nhặt cánh hoa sữa đưa lên mũi hít nhẹ một cái rồi chợt nhận ra có chút gì đó nuối tiếc, tôi nghiệm ra một điều " thời gian không thể chờ ta mãi, hãy cố giữ và cảm nhận những gì ta đang có, đừng để nó trôi qua trong hư vô...".

Lời kết: Hoa sữa kén người yêu thích nó cũng như chẳng dễ dàng để có được một câu chuyện tình viên mãn vậy. Mùa hoa sữa buồn nhưng nó là một phần không thể thiếu của Hà Nội cũng như những cuộc tình buồn mà ta chẳng bao giờ hối hận, vẫn cứ lao theo tình yêu để rồi người ra đi theo mùa hoa, ta lại mong ngóng đến mùa hoa tiếp theo, tiếp theo nữa. Mùa hoa sữa buồn là thế. 

Có thể bạn muốn xem