Khoảnh khắc chuyển giao giữa thu và đông với những status sâu lắng

Khoảnh khắc chuyển giao giữa thu và đông với những status sâu lắng Giao mùa gió tiễn đưa chân lữ thứ Ở nơi nào hồn đã ngự cõi thương Khúc giao mùa hương tỏa cả đêm trường. Đêm tĩnh lặng nỗi lòng anh trống vắng  Buồn không em trăn trở nắng đợi chờ Em nghe chăng thương nhớ thoảng giấc mơ Đơm chồi...

Giao mùa gió tiễn đưa chân lữ thứ Ở nơi nào hồn đã ngự cõi thương Khúc giao mùa hương tỏa cả đêm trường.

Đêm tĩnh lặng nỗi lòng anh trống vắng  Buồn không em trăn trở nắng đợi chờ Em nghe chăng thương nhớ thoảng giấc mơ Đơm chồi biếc giao mùa chờ hoa nở.

Một sớm mai thức dậy, không còn thấy nắng tinh nghịch lọt qua khe cửa, trốn tìm trong những “hòn bi ve trong veo” đọng trên cành lá, không còn thấy bầu trời xanh biếc gợn mây. Khung trời của một ngày mới trắng xoá một màu của sương.

Gió bấc về khua mùa đông tỉnh mộng Thu thẹn thùng giấu hạt nắng vàng phai Gió heo may vừa làm rối tóc ai Đã vội bay tay mềm chưa kịp vuốt.

Khúc giao mùa đông cựa mình tỉnh giấc Khẽ thì thầm "em có lạnh không em ?" Bản tình ca đông hát tặng riêng em Mang yêu thương đong đầy anh trao gửi.

Sương mang lại cảm giác êm ái, mềm mại trong mắt. Sương làm cơ thể run lên vì lạnh. Cơn gió đầu mùa khẽ mơn man nhẹ qua làn da ấm áp, một cảm giác se lạnh thật khó tả. Hình như thu đang lướt qua, rất gần…Phải rồi, hạ đang mang đi những chùm ổi trĩu quả thơm lừng, những chùm hoa phượng vĩ đỏ rực rộn rã tiếng ve…bao thức trái ngon hạ mang cất như để dành mùa sau. Gió lạnh đầu mùa chỉ hơi khiến lòng tôi se lại. Những nỗi nhớ từ trong tiềm thức ào ạt ùa về.

Cuối thu rồi bên ấy lạnh chưa em..?

Nhìn hàng cây như chuyển mình trở dạ.

Sắc úa vàng ngập tràn trên tán lá.

Đón mùa sang... đông lạnh giá sắp về.

Càng về cuối thu, trời càng lạnh hơn. Từng cơn gió nhè nhẹ thổi trong cái tiết trời hanh khô,...mang theo mùi hương nồng của hoa sữa hoà quện với nhau tạo nên cái hương thơm phảng phất không nỡ rời bỏ, làm ai đó bỡ ngỡ, lưu luyến mãi không thôi.

Ở bên này đông mới chớm em nghe.

Thu vẫn thầm thì nói những lời tiếc nuối.

Cứ dùng dằng chưa muốn đi xa vội.

Bởi tình thu đang say đắm đất trời.

Bắt đầu là gió heo may về, trời se se lạnh. Nắng cuối thu vàng thanh và trong vắt như mạch nha rải trên vạn vật, không gian như được phủ một tấm voan vàng nhạt lung linh. Trời cao và xanh vời vợi. Ngoài đường, có người đã mặc những chiếc áo khoác nhẹ, áo len mỏng, lại có người vẫn phong phanh áo sơ mi. Gió vẫn thổi se se trên đường phố mang theo mùi hoa sữa thoang thoảng. 

Đã bao mùa tình thu đến rồi đi.

Đông lạnh giá lại về trong khắc khoải.

Tình đôi ta vẫn cách xa nhau mãi.

Luôn vơi đầy nỗi nhớ ...gọi mùa yêu!

Trong khoảnh khắc đất trời cựa mình, bạn có nhận ra một mùi hương quen thuộc, rất nhẹ nhưng cũng đầy mới mẻ, bạn phải thật tinh ý để nhận ra nó. Hương hoa sữa…

Thế rồi, thu đã đi qua, nếu ai cảm nhận thế và đang đi qua để ai chưa nhận ra hình dáng mùa thu. Bỗng trong đêm có tiếng gió ào ào đập hối hả vào ô cửa sổ. Trời chuyển gió mùa đông bắc. Mùa đông đã về! Cái khoảnh khắc giao mùa ngắn như vậy đấy.

Lời kết: Tôi yêu những ngày giao mùa đó nhiều như vậy đấy. Còn bạn, bạn có yêu nó nhiều như tôi không? Bởi yêu nhiều nên tôi thường gọi nó với cái tên thật trìu mến, mùa của những xúc cảm không tên…

Có thể bạn muốn xem