Gửi trọn cảm xúc vào những cơn mưa mùa hạ

Gửi trọn cảm xúc vào những cơn mưa mùa hạ Những cơn mưa đầu mùa bắt đầu ùa về, hối hả từng cơn, vội vàng từng đợt, ào ào đến làm ướt nhòa hết cả, rồi lại ào ào đi để lại những vệt loang ướt mèm cành lá. Mưa lại về, cứ thế mưa lại đi, trên mái nhà,...

Những cơn mưa đầu mùa bắt đầu ùa về, hối hả từng cơn, vội vàng từng đợt, ào ào đến làm ướt nhòa hết cả, rồi lại ào ào đi để lại những vệt loang ướt mèm cành lá. Mưa lại về, cứ thế mưa lại đi, trên mái nhà, ngoài hiên cửa, giữa những con đường lầy lụa, bát ngát trắng cánh đồng, vồn vã giữa phố đông…

Mùa hè đến cùng với những cơn mưa mùa hạ tinh nghịch thích đến, thích đi mà không báo trước. Nhưng chắc hẳn những cơn mưa biết rằng mọi vật đều biết ơn sự hiện diện của nó.

Từng hạt mưa nhẹ như những tiếng đàn. Tình gọi tình, vòng tay quá ngỡ ngàng làn môi hôn rét căm trong đêm, tình nghiệt oan đưa ta vào vòng ái ân. Nhạc gọi người hay mưa trút xuống đời, thành giòng lệ, thành đêm bão tố về. Rồi từ đó cũng nghe trong em, lòng đổ mưa, cơn mưa hạ về giữa đêm.

Lòng em đó rét mướt như muôn phím tơ, tình yêu hỡi, mãi mãi mong gì đón chờ. Ru những đêm buồn đơn vắng, nhớ khôn nguôi chuyện đêm nay, cơn mưa hạ về bất ngờ.

Cơn mưa mưa mùa hạ rơi như trút, những hạt mưa mát lạnh đậu xuống như xua tan hết tất cả cái oi nóng của mùa hè, làm cho lòng người cũng cảm thấy trong lành vui sướng hơn bao giờ hết. 

Không phải đến tận bây giờ ta mới kịp dọn lòng để cảm hoài làn mưa mong manh và rất đỗi nên thơ ấy. Vậy mà khi gặp lại vẫn thấy lòng xao xuyến, bâng khuâng!

Tôi sợ cơn mưa hè. Mưa về báo hiệu mùa thi cũng sắp đến, những đêm ôn bài nghe tiếng ếch nhái kêu vang, cha vẫn đội nón, xách đèn đi nhưng tôi chẳng còn là đứa trẻ vô âu vô lo hôm nào. Đến lớp những ngày cuối năm học, tôi muốn gom vào tầm mắt khoảng sân trường, hàng ghế đá, cái bàn mà tôi và lũ bạn thường tụm năm tụm bảy… mà lòng rung lên một nỗi buồn man mác.

Cơn mưa hè thật đáng yêu. Bởi lẽ, chí ít trong cuộc đời này, cơn mưa đã kéo tôi ra khỏi những bộn bề, xô bồ của cuộc sống và trong một giây phút nào đó khiến tôi nhận ra rằng, đôi khi trưởng thành con người cũng cần biết đón nhận những điều tự nhiên, giản đơn như thế.

Những cơn mưa không phải đầu mùa mà cũng đầy mùi vị. Có chút hơi lạnh của tiết trời đang dần sang thu, chút nồng nàn của hạ qua và thêm chút hương của tâm trạng con người đâu đó quanh mưa.

Mưa, chút gì đó của tạo hóa ban xuống cho trần gian. Thật khó hiểu: đôi lúc mưa lặng lẽ, đôi khi mưa ồn à, lúc lại tinh nghịch nhưng nhiều khi dịu dàng, đằm thắm.

Mưa cứ nhảy nhót như trêu ngươi người ta, như một anh hề đáng ghét đã bảo không chơi nữa mà cứ chọc người ta hoài. Rồi mưa lại khóc, hòa với nỗi buồn của ai đó, như một ông cụ hiểu hết mọi sự trên đời, biết ủi an những mảnh đời bất hạnh, biết sẻ chia cùng những niềm yêu thương cũng  như biết chùng xuống thương cho người ngồi nơi này nhớ ai kia nơi ấy.

99+ stt về mưa đêm hay bày tỏ bao nỗi buồn sâu thẳm chất ngất

Ngắm nghía! Giọt mưa kia giống như đời người: trong sáng, trinh nguyên nhưng cũng có thể sẩy chân bất cứ lúc nào. Run sợ: lỡ một mai xa cơ, cuộc đời sẽ đi về đâu? Con người mong manh này sẽ là gì trong vô vàn gió rét?

Phải chăng những cơn gió thoảng qua cũng khiến tấm lòng se lại? Mưa bay, gió lạnh! Đợi một cơn mưa đúng nghĩa đã lâu lắm rồi. Muốn mưa rơi lâu thật lâu để nước mắt thiên nhiên có thể thay cho lòng người nghĩ về những chuỗi ngày u ám!

Mưa, có vẻ cũng làm nhiều người bất ngờ, hốt hoảng. Nhưng có sao! cuộc đời này lúc nào chẳng có những điều bất ngờ như thế!

Mưa lãng mạn nhưng mưa đem lại cảm giác rất buồn. Cũng không biết tại vì sao nhưng thực sự là rất buồn. Chưa từng bị ai bỏ rơi dưới mưa, cũng chưa từng có kỉ niệm buồn nào về mưa, thế nhưng vẫn cảm thấy nó rất buồn. Mưa khiến mình buồn hơn, nhưng lại yêu mưa, yêu nhiều lắm, như yêu người vậy !

Mưa….cảm xúc mưa mang đến đôi khi là 1 nổi buồn man mác. Cái cảm giác 1 mình đi trong mưa thật lạ. Có lúc bảo mình thôi đừng suy nghĩ nửa nhưng do mưa …như thế các cảm xúc trong cứ ào ạt mà tuôn trào….Phải cũng chính vì mưa…..

Ồ ! Mưa à ! Ta đâu có đợi trông, vì làm ướt nhòe miền ký ức; song, tìm hoài mãi những giọt đời cùng cực, vẫn có bao người ngóng đợi những giọt trong. Đi lang thang giữa con phố mênh mông ai đó thả hồn đi tìm vị ngọt, nếm những hạt đời lạnh lạnh trên môi, mặc cho mưa làm ướt khắp mọi nơi, ta vẫn thích sống thời khắc ấy.

Mưa đã dứt rồi mà em vẫn còn bâng khuâng mãi. Mưa ơi mưa đã làm dịu mát tâm hồn tôi, dịu mát cả vạn vật và cho tôi nhưng giây phút êm đềm sống lại với những kỉ niệm xưa về. Cám ơn trận mưa rào mùa hạ.

Lời kết: Yêu mưa và những nỗi nhớ nhung không bao giờ kể xiết. Có lẽ cũng đủ để gột rửa hết bao phiền muộn trong lòng rồi. Mình lại tiếp tục sống, tiếp tục chiến đấu cho những ngày dài đằng đẵng tiếp theo!

Có thể bạn muốn xem