Đông gõ cửa và những dòng status mang đầy nỗi ưu tư

Đông gõ cửa và những dòng status mang đầy nỗi ưu tư Không thấy anh trong những câu ca. Lục tung lên tìm kiếm. À, hóa ra Hà Nội chẳng còn anh nữa rồi. Vậy anh đã ở đâu trong những ngày ướt át mưa, hanh hao nắng này. Có nhớ Hà Nội của anh, nhớ cô gái của anh không? Hà...

Không thấy anh trong những câu ca. Lục tung lên tìm kiếm. À, hóa ra Hà Nội chẳng còn anh nữa rồi. Vậy anh đã ở đâu trong những ngày ướt át mưa, hanh hao nắng này. Có nhớ Hà Nội của anh, nhớ cô gái của anh không?

Hà Nội những ngày đầu đông thế này dễ mang cho người ta nhiều xúc cảm. Những cơn mưa tháng 11, dễ chạm vào nơi sâu kín mong manh nhất của tâm hồn.

Bao lâu rồi nhỉ, tôi quên mất những nụ hôn, hơi ấm của những cái nắm tay?

Bao lâu rồi nhỉ, tôi quên mất cách viết và đánh vấn từ “yêu” tròn trịa như thế nào? Bao lâu rồi nhỉ, những ngày thu về, những ngày chớm đông tôi không còn thấy mình nghẹn ngào giữa những chênh vênh mùa về? Tôi cũng biết có những bàn tay sẵn sàng nắm lấy tay tôi để đi qua những ngày gió. Nhưng những cái “cũng được”, “không tệ” không phải là thứ trái tim muốn níu giữ. Tôi chọn buông tay, để những bàn tay chơi vơi thương nhớ. Những ngày gió về…Tôi miên man giữa những Nhớ - Quên của Hiện tại. Bâng khuâng giữa những bến Đợi chờ.

Thoảng nghĩ về những mối quan hệ, biết rõ người ta hữu ý mà bản thân khù khờ không hiểu. Tôi rất sợ làm đau người khác, sợ những ánh mắt nhìn tôi hy vọng. Bản thân tôi biết tình cảm không phải là sự ban lơn, bản thân tôi biết trái tim mình thuộc về đâu… Có những người tôi chọn im lặng. Có những người tôi thẳng thắn phũ phàng… Có những người tôi cố tính ngô nghê không hiểu… Có người hơn một lần nhắc tôi: “Đã từng là tất cả…” Mùa mới gõ cửa thôi mà đã bao người vội nhắc: “Đông về rồi đấy em!” Tôi biết mình sai…nhưng đường đi của trái tim, biết lối nào là đúng?

Cứ ngỡ người về chiều trở gió Hơi bấc ngập tràn buổi chớm đông Áo lụa đợi chờ từ vạn thuở Dáng người lẩn khuất phía mênh mông

Lầm tưởngGiơ tay hứng ánh trăng vàng Ngờ đâu được giọt thu tàn chớm đông Cuộc đời sóng gió mênh mông Tìm đâu được bạn tri phùng với ta

Và thế là ta thực sự chia tay Trước mặt anh em giả vờ vô cảm Vừa chớm đông mà vòm trời ảm đạm Mây tím buồn như nhuộm cả không gian

Nhớ ngày này 2 năm trước... cùng chung tận hưởng cái lạnh đầu mùa với một người... Ra đi sớm thế liệu người có chút gì tiếc nuối? Tiếc nuối những mùa đông Hà Nội, tiếc nuối cái lạnh tê người và hơi ấm dịu dàng khi ta và người nắm tay nhau cùng dạo bước trên những con đường Hà Nội đầu đông... Đông Hà Nội năm nay lạnh hơn, và vắng hơn... vì thiếu người...

Sớm mai kia .. những gai sương rồng vẫn đứng im trước cái lạnh chớm đông .. Thật kiên cường quá !! .. Còn trái tim kia .. chẳng thể nào trốn tránh được sự lạnh lùng .. nó cứ run lên từng đợt .. Ngỡ rằng tim đã ngủ yên .. ấy vậy mà chỉ một cái lạnh đầu mùa .. chợt làm nó tỉnh giấc .. dấy lên biết bao ký ức đầy những mảnh thủy tinh vỡ .. về một tình yêu dở dang .

Đi trên phố, nhìn những hàng cây chỉ trơ lại những cành khô khốc... Tôi lại mong mùa đông qua đi thật mau, để cho mùa xuân ôm lấy tôi vào lòng......... Bởi vì chưa từng có 1 mùa đông nào, tôi được 1 vòng tay ấm áp ôm lấy... Tôi lại sợ... sợ cái lạnh không phải của cảm giác mà là cái lạnh của cảm xúc.... 

Lâu lắm rồi mới cảm nhận thấy cái hơi lạnh của mùa đông..Cơn gió mùa đông chợt vội vê qua từng cửa ngõ..Những cành cây trơ trụi..Những con chim vội vã bay về tổ..Và rồi những con người tay nắm tay đi trong cái lạnh của mùa đông....

Chẳng có mùa đông nào em buồn như thế..Những mùa đông đã từng trôi êm ả..Rồi anh lại đến cũng một mùa đông khác..em thay đổi và phải chăng những mùa đông của em cũng sẽ thay đổi?

Lời kết: Phố đã chớm đông .. những buổi sáng đẫm sương và lá vàng rơi dịu dàng trên từng con đường nhỏ .....Gió thu heo hắt thổi trên ngõ vắng , hơi lạnh bao quanh lấy bờ vai nhỏ bé .. Em thích cái cảm giác mặc hơi phong phanh để cảm nhận được cái lạnh của những ngày đầu đông , cổ áo không kéo cao để gió lướt qua , những lúc ấy , em cảm thấy mình thật ngô nghê , ngốc nghếch và kì lạ lắm .. nhưng em vẫn thích .. 

Có thể bạn muốn xem